1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 103

một chiếc cầu vồng thật sự, một chiếc cầu vồng bao la hùng vĩ. Cô không
nén được nên gỡ bỏ khăn quàng và hít thở không khí nơi đây: “Đẹp quá.”

“Ừm.” Anh cười, “Đúng là rất đẹp.”

Ở nơi này, chỉ có đất trời, có thể quên đi hết mọi phiền muộn.

Buổi tối khi quay lại nơi nghỉ chân, Kỷ Ức vẫn còn rất phấn khích.

Nhưng cuối cùng cô vẫn thấy hơi khó chịu. Bác sĩ cùng đoàn vội vã khám
cho cô, sau đó dùng một mặt nạ thở đơn giản dạy cô hô hấp.

Kỷ Ức đặt mặt nạ thở lên mũi, ngoan ngoãn học cách hô hấp. Thỉnh

thoảng cô lại liếc trộm về phía Quý Thành Dương lúc này đang ngồi cời
lửa.

Bởi vì có ánh lửa chiếu rọi nên ánh sáng trên người anh cứ không ngừng

thay đổi. Bóng anh được kéo dài ra, khiến anh trông càng gầy hơn. Ngũ
quan của anh rất rõ nét, gương mặt nhìn nghiêng của anh dưới ánh lửa trông
rất đẹp.

Đặc biệt là đôi mắt bên dưới mái tóc ngắn đen bóng kia.

Đôi mắt ấy còn đẹp hơn những ngôi sao trên cao nguyên này, y như tranh

vẽ vậy.

Bỗng nhiên có một đứa trẻ dân tộc Tạng chạy đến và dừng lại trước mặt

Kỷ Ức để xem cô hít thở. Cô chớp chớp mắt nhìn đứa bé, dùng giọng không
rõ ràng do bị ngăn cách bởi mặt nạ thở để nói: “Xin chào.” Đứa bé ngoác
miệng cười rồi chạy mất.

Đáng yêu quá. Cô bật cười rồi lại tiếp tục cúi xuống, hít thở.

Bởi vì bị say độ cao nên môi cô cũng trở nên rất khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.