1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 111

“Chào con.”

Điện thoại đã bị cúp.

Một tay cô cầm điện thoại, một tay ra sức vặn viên ngói đỏ trên tường.

Viên ngói đó vì đã có tuổi nên chỉ cần khẽ vặn là sẽ rơi một đống vụn
xuống đất. Mãi cho tới khi cô dồn được hết nước mắt vào trong mới chịu
quay về phòng và trả điện thoại cho Noãn Noãn. Noãn Noãn cầm lấy điện
thoại mà phì cười: “Sao tay cậu bẩn thế? Lớn thế này rồi cơ mà. Cậu mau
mau đi tắm đi!”

Tâm trạng cô rất ủ rũ nên cũng không nói năng gì mà lấy quần áo đi tắm.

Sau khi tắm xong cô mặc đồ ngủ về phòng, nhưng lại phát hiện ra Noãn

Noãn đang ngồi trên ghế lướt website chứ không chat với lớp trưởng. Trông
Noãn Noãn có vẻ không được vui. Kỷ Ức vừa hỏi thăm, cô bạn đã hừ
giọng: “Cậu ấy bảo không thể nhắn tin mãi như thế này được, điện thoại lại
hết tiền rồi. Cậu ấy bảo tớ mau đi ngủ sớm, nhà cậu ấy cũng chẳng có
mạng. Cậu bảo tối nay tớ phải làm thế nào đây?”

Cô ậm ừ nhưng vừa nghĩ đến cuộc điện thoại ban nãy là mũi lại thấy cay

cay.

“Kỷ Ức, bọn mình uống rượu đi.” Noãn Noãn bỗng nhiên nhỏ giọng bảo,

“Tớ muốn mượn rượu giải sầu.”

Cô im lặng một lát rồi gật đầu.

Thế là Noãn Noãn cực kỳ nhanh chóng chạy ra khỏi phòng và lôi ra được

chai rượu lúa mì Thanh Khoa mà họ mới được tặng lúc chiều. Noãn Noãn
ôm chai rượu giới thiệu rằng, đây là loại rượu “tuyệt đối không nặng hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.