1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 121

Quý Thành Dương đang hơi co người ôm chiếc chăn màu xanh xám ngủ

mê mệt, trên chiếc sô pha trong phòng ngủ là anh bạn tên Vương Hạo
Nhiên đang đắp áo ngủ rất say. Họ ngủ say thật đấy, không ai nghe thấy
tiếng gõ cửa ư?

Kỷ Ức cứ thế đứng trước ngưỡng cửa, nhìn anh.

Cô bỗng nhận ra mình vẫn đang mặc bộ đồng phục xuân thu pha lẫn giữa

hai màu xanh trắng, tay áo dài nên được cô xắn lên, trông hơi xấu... Nếu cô
mặc bộ đồng phục váy đen trắng của mùa hè thì sẽ đẹp hơn rất nhiều.

Trong lúc đang đắn đo không biết có nên gọi anh dậy hay không thì Kỷ

Ức đã ma xui quỷ khiến thế nào lại cởi áo khoác đồng phục ra, chỉ mặc áo
sơ mi ngắn tay màu trắng và chiếc váy dài đồng phục màu xanh rồi khẽ
khàng đi vào phòng. Cô đứng do dự ở giữa giường và ghế sô pha một lát rồi
len lén leo lên giường và ngắm anh thật kỹ.

Lâu lắm không gặp, Quý Thành Dương.

So với hình ảnh cô nhìn thấy trên tivi nửa năm trước thì tóc anh đã dài

hơn rồi, mái tóc mềm rũ xuống từ trên trán, che đi đôi mắt đang nhắm chặt.
Dưới đuôi mắt trái của anh có một nốt ruồi màu ghi nhạt, có phải nốt ruồi lệ
không nhỉ? Kỳ diệu quá, sao trước giờ cô không hề phát hiện ra? Kỷ Ức
vuốt phía đuôi mắt mình, cô cũng có một nốt ruồi lệ ở chỗ đó.

Mẹ của Triệu Tiểu Dĩnh rất thích nghiên cứu những thứ này nên bà đã

nói cho Kỷ Ức biết, nốt ruồi này là nốt ruồi lệ, nên sẽ rất hay khóc.

Từ nhỏ cô đã rất hay khóc, lẽ nào anh cũng vậy?

Hơn nữa mí mắt của anh cũng rất sâu. Gần đây cô mới biết, như thế này

được gọi là mắt hai mí kiểu Châu Âu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.