1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 214

Cuối cùng Noãn Noãn cũng phải thức dậy vì đói, Noãn Noãn gọi điện

thoại cho Kỷ Ức, vừa xem tin tức trên ti vi, vừa nói: “Tớ thấy không ổn
đâu, từ trước đến giờ tớ chưa bao giờ thấy Bắc Kinh tắc đường đến mức
này, trên bản tin còn nói rằng: Nếu như các xe trên đường không thể di
chuyển được thì chẳng khác nào bãi đỗ xe cả!”

“Đúng là rất khó điều khiển.” Kỷ Ức thấp giọng nói, “Bọn tớ vẫn đang

tắc ở trên đường Tràng An đây.”

“Thế thì phải tám, chín giờ mới về được đến đây đấy nhỉ? Tớ đói chết đi

được nên đã ăn sạch sành sanh những thứ còn lại của bữa sáng để trên bàn
rồi!”

“Cậu vào bếp tìm xem có quả trứng nào không…” Kỷ Ức hướng dẫn

bạn, “Có thể dùng lò vi sóng để làm trứng ăn.”

Kỷ Ức hướng dẫn qua cách làm cho Noãn Noãn.

Sau khi dập máy, cô nhìn ra dòng xe dài hun hút bên ngoài, thậm chí đến

đường dành riêng cho xe buýt bây giờ cũng đậu kín những xe.

Từng giây từng phút trôi qua, tuyết cũng đã dần dần ngừng rơi.

Đến tầm khoảng tám, chín giờ mà dòng xe vẫn chẳng có dấu hiệu di

chuyển được thêm chút nào, cô trông thấy rất nhiều người xuống khỏi xe
buýt ở phía đằng xa, có vẻ như họ đang chuẩn bị đi bộ về nhà hoặc tìm xem
ở những chỗ khác có bắt được chiếc taxi nào không… Lần kẹt xe này quả
thật nghiêm trọng quá…

Quý Thành Dương bỗng vớ lấy áo khoác từ ghế sau: “Em ở đây chờ anh,

anh sẽ quay lại ngay!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.