1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 262

Kỷ Ức quay về kí túc xá thu dọn hành lý. Cô cất hết đồ dùng cho cả

tháng vào trong thùng gỗ dưới gầm giường. Nhìn đồng hồ thấy vẫn còn
sớm, vẫn kịp đi đến bệnh viện 301 một chuyến. Cô nghĩ vậy và cứ thế rời
khỏi kí túc xá vào thời điểm tầng lầu kí túc xá dành cho học sinh lớp Mười
hai bắt đầu đông đúc náo nhiệt.

Khi dì quản lý kí túc xá nhìn thấy Kỷ Ức liền lập tức chạy tới nhét vào

tay cô một túi táo đỏ sấy khô: “Cái này ngọt lắm, bổ máu.”

Kỷ Ức thấy ánh mắt của dì là hiểu rằng dì đã biết chuyện xảy ra trước

Tết, muốn an ủi cô nên cảm ơn không ngớt. Kỷ Ức đón lấy túi táo cất vào
trong cặp rồi vội vàng chạy mất.

Đến bệnh viện, y tá trực tầng có phòng bệnh của Quý Thành Dương

nhanh chóng nhận ra Kỷ Ức nên không ngăn cản cô vào trong.

Kỷ Ức men theo hành lang đi vào bên trong, sau khi rẽ vào, cô phát hiện

ra cửa phòng bệnh của Quý Thành Dương chỉ khép hờ. Dường như mỗi lần
đến thăm Quý Thành Dương cô đều thấy có người đến thăm. Cô vừa định
mở cửa bước vào thì chợt nhìn thấy một cô gái trẻ, tóc ngắn đang ngồi trên
ghế sô pha ở gian ngoài qua khe cửa. Cô gái đó ngồi quay lưng lại với cửa
và nói chuyện với Quý Thành Dương lúc này cũng đang ngồi trên ghế sô
pha.

Trên chiếc ghế sô pha màu xám nhạt, cả người anh lún sâu vào trong lớp

đệm êm ái của ghế sô pha, anh nghiêm túc lắng nghe khách nói chuyện,
trong tay cầm chiếc cốc thủy tinh trong suốt, ngón trỏ vô thức cọ nhẹ lên
thành cốc.

Ngoài hành động rất nhỏ của ngón tay ấy ra thì cả người anh đều rất yên

tĩnh, tới mức như thể anh không còn thuộc về không gian này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.