1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 264

“Bố của ông ấy cũng là quân nhân.” Cô gái đó mỉm cười, có vẻ tâm trạng

vô cùng vui vẻ, “Giống cậu!”

Quý Thành Dương không tiếp lời.

Anh chỉ nói tiếp: “Ông ấy đã được nhận giải thưởng Pulitzer hai lần vào

năm 1982 và năm 1999. Chỉ tiếc rằng bây giờ đã là năm 2002 rồi, nếu nhắc
đến chuyện đã xảy ra hai, ba năm về trước sẽ không mang lại cảm giác mới
mẻ.”

“Thế nên tớ mới đến bàn bạc với cậu, để xem liệu có cách nói nào mới

mẻ hơn không.”

“Mới mẻ hơn à? Ví dụ như, cậu có thể mạnh dạn đưa ra một dự đoán

rằng… ông ấy sẽ giành được giải Pulitzer lần thứ ba, vì ông ấy đã hình
thành được phong cách của mình, hơn nữa phong cách viết ấy lại rất hợp ý
các nhà bình chọn cho giải thưởng Pulitzer.”

“Sao cậu có thể chắc chắn như thế?” Trong giọng nói của cô gái có pha

lẫn ý cười, cô tiếp tục chủ đề khi nãy, “Rằng ông ấy sẽ lại giành được giải
Pulitzer?”

“Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì tớ nghĩ, trong vòng mấy năm tới

ông ấy sẽ lại đạt giải thôi!”

Kỷ Ức lắng nghe những lời này mà chợt thấy Quý Thành Dương cách

mình quá xa.

Anh chuyên nghiệp, có chuyên ngành, khiến người khác phải tôn trọng.

Cho dù đôi mắt đẹp của anh bị che mất thì những thần thái khi nói ra những
lời này, hoặc giả chỉ là một nụ cười, cũng đã đủ để khiến người khác cảm
thấy, một người đàn ông như anh… nhất định được giấu kín trong sâu thẳm
trái tim của rất nhiều người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.