1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 313

Cũng giống bây giờ, trong lúc này, anh có thể cảm thấy cô gái xinh đẹp

bên cạnh đang dùng phương thức lý tính nhất để suy nghĩ về một công việc
ổn định trong tương lai cho anh. Quý Thành Dương trước nay chưa hề bài
xích những người theo chủ nghĩa hiện thực, nhưng anh vẫn luôn kiên trì
làm một người theo chủ nghĩa lý tưởng. Thế giới này có hiện thực đến cực
hạn thì cũng có lý tưởng cực hạn.

Cho dù những người theo chủ nghĩa lý tưởng chỉ có một phần mười

triệu, thì ý nghĩa tồn tại của nó cũng đủ để vượt xa chiều dài sinh mạng.

Quý Thành Dương nhìn tình hình giao thông qua gương chiếu hậu rồi

đánh vô lăng, dừng lại trước cầu Đầm Tích Thủy: “Con đường trước khu
nhà tớ vắng vẻ lắm nên rất khó gọi xe, tớ thả cậu xuống đây sẽ tiện cho cậu
hơn.”

Lưu Vãn Hạ thoáng gượng gạo, căn cứ vào tư duy của người thường, nếu

như cô đã nói rằng nơi mình muốn đến rất gần với nhà anh, thì Quý Thành
Dương lẽ ra nên lịch sự hỏi rõ địa chỉ, để cho đúng với phong thái đàn ông
thì anh nên đích thân đưa cô về mới phải. Những suy nghĩ này lướt qua rất
nhanh chóng trong đầu Lưu Vãn Hạ, cô mỉm cười, cởi đai an toàn, động tác
hơi chậm chạp.

Cậu bạn thiên tài hay ngồi ở hàng cuối cùng những năm cấp ba này đúng

là lúc nào cũng khác biệt, ít nhất là đến bây giờ vẫn vậy.

“Nhà dì tớ ở khu này, nên tớ sẽ ngủ lại đó một đêm.” Giọng nói của Lưu

Vãn Hạ nhẹ nhàng mềm mỏng, “Tớ nhớ đám Thượng Khoa cũng sống ở
gần đây, hay là trưa mai, mấy người bạn học cũ chúng ta tụ tập đi ăn một
bữa nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.