1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 497

Quý Thành Dương đứng ở đó hút thêm hai điếu thuốc, miễn cưỡng giúp

bản thân tỉnh táo lại, rồi ra cổng trường bắt một chiếc xe taxi rồi đi thẳng
đến bệnh viện. Lần này về nước, anh không chọn bệnh viện 301 mà thông
qua quan hệ bạn bè để liên hệ một bệnh viện khác. Đầu năm nay, anh mới
làm phẫu thuật cắt bỏ một phần gan, nên cần đến khám định kì. Lần này anh
có hẹn với chủ nhiệm ngoại khoa gan của bệnh viện ấy. Đối phương đã biết
rằng gia đình của bệnh nhân này rất có quyền thế, tuy biết anh đã từng là
phóng viên mặt trận nhưng không ngờ tình trạng sức khỏe của anh lại phức
tạp như thế.

Bác sĩ lật xem bệnh án, ông có thể thấy trạng thái tinh thần của Quý

Thành Dương rất tệ, thế nên ông cố gắng rút ngắn thời gian nói chuyện trao
đổi, và chỉ đặt câu hỏi về những tình huống đặc biệt.

Ví dụ như bệnh về máu của anh.

“Trong thời gian ở Iraq, tôi từng bị ép phải đến khu vực truyền nhiễm.”

Quý Thành Dương trả lời ngắn gọn.

“Vì khu truyền nhiễm ư?” Bác sĩ rất kinh ngạc, vẻ mặt đầy phức tạp.

Quý Thành Dương không hề bất ngờ với phản ứng này của bác sĩ. Kể từ

khi ở Amman, anh đã đổi rất nhiều bệnh viện, cho dù đó là bệnh viện lạc
hậu hay những chuyên gia y học đi trước thời đại, khi họ nghe thấy khu
truyền nhiễm đều có những phản ứng y hệt nhau. Nguyên nhân chủ yếu
khiến con người sợ súng đạn không phải vì lực sát thương quá lớn của nó
mà là bệnh truyền nhiễm mà nó tạo thành. Những đầu đạn của Mỹ sử dụng
trong chiến tranh cũng vì lý do này mà khiến người ta căm hận.

Điều duy nhất đáng mừng là, anh vẫn chưa gặp phải tình hình tệ hại nhất.

Một tuần sau đó, Kỷ Ức nhận được công việc bất ngờ của tòa soạn, phải

cùng Hà Phi Phi phụ trách hoạt động diễn giảng của tòa soạn kết hợp với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.