1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 531

cô còn mang bàn chải dùng một lần chưa được dùng đến mà cô đã lấy từ
khách sạn ra để dùng.

Sau khi đã vệ sinh xong, khi cô nằm xuống ghế sô pha dài và đắp chiếc

áo khoác lông vũ của mình lên người thì chợt nghĩ ra một chuyện.

Buổi chiều, Quý Thành Dương đã gửi tin nhắn cho cô, hỏi xem cô đã an

toàn về tới Bắc Kinh chưa, nhưng cô không trả lời.

Trong căn phòng nghỉ đặc biệt yên tĩnh này, cô bỗng nhiên cảm thấy áy

náy.

Có lẽ anh vẫn luôn đợi tin từ cô, đợi đến rất muộn, nhưng nếu bây giờ

mới trả lời thì có phải là đã quá muộn rồi không? Cô đắn đo một hồi, cuối
cùng vẫn quyết định gõ một tin nhắn rất ngắn cho anh, nói rằng cô đã về
đến nơi rồi.

Nào ngờ, chuông điện thoại lại bất ngờ réo vang trong đêm khuya.

Cô bật dậy khỏi ghế sô pha, nhìn vào điện thoại mà tim đập điên cuồng.

Vô vàn các câu hỏi khiến cô căng thẳng vô cùng, anh định nói gì nhỉ, có
nên nghe máy không, nghe máy thì nên nói gì? Khi ý định “từ chối cuộc
gọi” vừa lướt qua thì ma xui quỷ khiến cô lựa chọn “chấp nhận cuộc gọi”:
“Chào anh.”

“Tây Tây, là anh, Quý Thành Dương.”

“Em biết.” Cô đáp, “Em biết đây là số điện thoại của anh.”

Quý Thành Dương thoáng im lặng.

Cô tựa vào ghế sô pha, lắng nghe đầu dây bên kia, thấp thỏm chờ đợi nội

dung anh sẽ nói sau một thoáng im lặng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.