1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 539

Khi Kỷ Ức đi theo anh suốt con đường, ra khỏi thang máy và nhìn thấy

cánh cổng lớn trước mặt thì bước chân cô chợt dừng lại. Quý Thành Dương
đứng trước mặt cô, nhét chiếc chìa khóa màu bạc trong tay vào ổ khóa, mở
và đẩy cửa ra.

Kỷ Ức vẫn đứng yên không cử động.

Mãi cho tới khi Quý Thành Dương cúi người, lấy đôi dép lê trong tủ giày

ra cho cô, cô mới đi tới, quỳ một chân xuống, chậm rãi tháo bỏ dây giày
trên đôi giày thể thao của mình. Cô cứ ngồi mọp như thế, cúi đầu, như thể
vĩnh viễn cũng không thay xong giày, chẳng thể vào được bên trong.

Quý Thành Dương cuối cùng cũng phát hiện ra sự khác lạ của cô, anh

đưa tay vòng xuống dưới nách cô để ôm cô vào lòng, giúp cô đứng dậy.

“Tây Tây.”

Cô ngước mắt lên, mắt đã đỏ ửng.

“Tây Tây.” Quý Thành Dương gọi tên cô, giọng nói anh rất thấp, rất

chậm rãi khi nói rằng, “Anh xin lỗi.”

Dường như ngoài lời xin lỗi, anh căn bản không thể nói ra nổi bất kỳ lời

lẽ, ngôn ngữ nào trong giây phút này. Tuy rằng cô không òa khóc và cũng
không hề nói gì, nhưng anh vẫn nhớ rõ dáng vẻ của căn nhà này khi lần đầu
tiên anh bước chân vào đây sau khi về nước. Phòng khách và phòng ngủ đã
được cô dùng vỏ chăn che kín như thế nào, trên đó phủ những lớp bụi rất
dày.

Còn chìa khóa vốn dĩ thuộc về cô được đặt trên tủ giày, và nó cũng bị

phủ một lớp bụi dày không kém.

Tuy rằng đối với cả hai người, đây đều là mối tình đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.