1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 540

Nhưng dù sao khi mất đi cô, anh cũng đã là một người đàn ông trưởng

thành hai mươi bảy tuổi. Còn cô, lúc ấy mới có mười bảy tuổi, sau khi mất
đi tình yêu, cô đã thu xếp gọn gàng căn phòng này và bỏ lại chìa khóa rồi
bỏ đi như thế nào?

Anh đã từng không tài nào tưởng tượng nổi.

Còn bây giờ anh càng không dám tưởng tượng.

“Nơi này dường như chẳng hề thay đổi gì.” Giọng cô khàn khàn, nước

mắt đong đầy trong đáy mắt như thể chỉ cần chạm vào là sẽ lập tức trào ra.

Cô muốn nuốt vào trong nhưng đã bị anh nhìn thấy rồi thì phải làm sao?

Cô ngượng ngùng với trạng thái của bản thân, cúi người xuống định tiếp

tục thay giày.

Bàn tay của Quý Thành Dương nắm lấy cánh tay cô: “Không cần thay

nữa đâu.”

Người Kỷ Ức thoáng khựng lại.

“Hôm qua hình như anh quên không mua thức ăn, trong nhà chẳng có

thứ gì để nấu cho em.” Quý Thành Dương nói ra lời nói dối quá dễ dàng bị
phát hiện. Trong tủ lạnh chứa đầy những thực phẩm đã được chuẩn bị từ
trước, nhưng anh đổi ý, anh không muốn bữa ăn tối hiếm hoi của hai người
trở thành một cuộc nói chuyện đầy bối rồi khó xử như thế này, có lẽ đổi một
địa điểm khác sẽ khá hơn rất nhiều.

Mọi thứ đều bắt nguồn từ việc anh quá gấp rút, chỉ muốn hôm nay cô có

thể cảm nhận được cảm giác gia đình, nhưng lại quên rằng nơi này đã từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.