1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 570

Anh nới lỏng hơn, đặt cô nằm xuống giường, trán tựa vào ngực cô, anh

cúi xuống nhìn cơ thể đang phập phồng vì thở gấp ấy. Tầm mắt Quý Thành
Dương bắt đầu dịch dần xuống dưới, nhưng cô ôm lấy hông anh, không cho
anh nhìn, cô khẽ khàng thì thầm: “Chăn, chăn…”

Anh thật sự muốn được nghiêm túc nhìn thật kĩ cơ thể cô, nhưng biết cô

nhất định sẽ xấu hổ nên kéo chiếc chăn bị rơi xuống đất từ lâu lên đầy thoải
mái và đắp lên người anh, sau đó anh dùng cơ thể che chắn cho cơ thể cô.
Hơi thở anh bắt đầu nặng hơn, cô có thể nhận ra anh đang nỗ lực kiềm chế
bản thân.

Giữa mùa đông, mới chỉ có mấy phút mà Kỷ Ức đã toát mồ hôi, Quý

Thành Dương không kìm được bật ra tiếng cười từ trong cổ họng: “Nóng
không?” Kỷ Ức đang chóng mặt nên cũng không biết nói “Nóng” nữa mà
lại đáp rằng “Không”.

Cô biết Quý Thành Dương tuy chưa cởi đồ nhưng đã có một nơi rất nóng

bỏng đang đè lên cô.

“Tây Tây…”

Tâm hồn anh đang phơi phới, anh đặt một chân cô lên eo mình rồi cuối

xuống choán lấy đôi môi cô, muốn thử xâm nhập vào bên trong.

Kỷ Ức vốn đã sợ mà giờ bỗng phải thử cảm giác này, cô đau đến mức

muốn kêu lên một tiếng rồi rụt người lại.

Quý Thành Dương dừng lại, tay anh vuốt ve ngực cô, muốn phân tán sự

chú ý của cô. Thế là họ cứ vừa toát mồ hôi, vừa quấn lấy nhau, vừa vuốt ve
đến ba, bốn lần, nhưng vẻ mặt cô ngày càng đau khổ hơn.

Cuối cùng cứ luôn là cô né tránh theo bản năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.