1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 589

Vành tai nho nhỏ bị anh ngậm lấy và nhẹ nhàng dùng răng nghịch ngợm.

Cô muốn né tránh nhưng chẳng tài nào tránh nổi, môi anh trượt từ vành

tai cô xuống đến bên cạnh cổ, kế đó là xương quai xanh lộ ra dưới cổ áo
len. Lồng ngực cô phập phồng mạnh mẽ bởi vẫn đang thút thít khóc. Động
tác của Quý Thành Dương ban đầu rất dữ dội, dần dần liền dừng lại, anh
nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của cô rồi bỗng bật cười: “Quỷ khóc nhè.”

Khàn khàn, bất lực, nhưng cũng rất dịu dàng.

Kỷ Ức bị sự dịu dàng của anh mê hoặc nên ngước lên nhìn vào mắt anh.

“Cứ gặp phải chuyện gì thì cứ việc khóc trước cái đã…” Quý Thành

Dương lại tiến tới gần định hôn cô.

Kỷ Ức né tránh, giọng mũi của cô đậm đặc khi cố gắng hỏi: “Vẫn còn,

vẫn còn bao nhiêu vết thương nữa…?”

Nào phải chỉ có nước mắt, cô mà khóc là bắt đầu nấc nghẹn, không thở

nổi, đến lời nói cũng đứt quãng.

Những điểm này từ nhỏ đến lớn chẳng hề thay đổi.

“Vẫn còn bao nhiêu nữa?” Quý Thành Dương chìm vào yên lặng trong

giây lát, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lừa dối hay giấu giếm, mà chỉ
muốn tìm một thời điểm thích hợp để nói ra, điều gì đã khiến cô muốn
nghiên cứu chân tướng sự thật thế nhỉ? Bởi vì những lời bố Noãn Noãn nói
khi nãy đã kích động cô ư? Kỷ Ức nhìn vào mắt anh, cô không trông thấy
bất kỳ sự biến động cảm xúc nào đằng sau đôi mắt đen ấy nên càng hoảng
hốt: “Anh nhất định phải nói thật cho em biết, không được lừa em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.