1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 646

nếu tính về tuổi tác, thì cô cũng coi như đã trưởng thành rồi, nhưng trong
mắt anh, cô vẫn chỉ là một cô bé con.

Chỉ có điều khi anh nắm tay cô như thế này, anh chợt nhớ rằng khi cô

còn bé thì bàn tay rất nhỏ, khiến anh cảm thấy không thể nào tin được.

Quý Thành Dương bỗng chốc có chút cảm thán.

Kỷ Ức không biết anh đang nghĩ gì, cô cho rằng anh quá mệt nên không

muốn trả lời. Cô ngồi thẳng người lên, dùng lòng bàn tay phải miết nhẹ lên
chân anh từ đùi xuống tới mắt cá chân, lặp đi lặp lại cùng một động tác, tuy
cách lớp quàn áo, nhưng khiến cả người anh thoải mái hơn rất nhiều: “Em
đang làm gì thế?” Anh hỏi.

“Trước kia mỗi lần Triệu Tiểu Dĩnh mệt, mẹ bạn ấy sẽ mát xa cho bạn ấy

như thế này, Tiểu Dĩnh từng làm thử cho em, dễ chịu lắm.” Đúng là rất dễ
chịu.

Quý Thành Dương dang rộng hai cánh tay rồi đan vào nhau và gác ra sau

đầu.

Trên đường đi đến Đạt Châu, hai người bạn phóng viên của anh, một đã

là bố, người còn lại thì vợ đang mang thai chuẩn bị chờ sinh. Câu chuyện
của hai người họ thì rất thú vị, người đã là bố thì truyền thụ từng kinh
nghiệm về sự phát triển, giáo dục của trẻ nhỏ, thậm chí cả về chuyện bỉm,
sữa, nhà trẻ gần khu vực sống… cho người sắp làm bố. Người sắp làm bố
rất hứng thú và ghi chép lại.

Cuối cùng người đã làm bố còn cảm thán một câu: “Lúc chưa sinh ra thì

không biết mình sẽ yêu thương con đến thế, sau hai năm thì thật sự chỉ cần
nhìn thấy con sẽ thấy tâm trạng dễ chịu. Thật sự hiểu được câu mà mợi
người hay nói, nếu sau này có tên đàn ông nào dám bắt nạt con, thì tôi quyết
liều mình với nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.