1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 653

Cô rời khỏi tổ biên tập tin tức trong nước và men theo những bậc cầu

thang gỗ để đi xuống dưới, nhưng bước chân bỗng dừng lại.

Cách đó không xa, người đứng quay lưng lại với cô và mặc đồ Tây

nghiêm chỉnh kia…

Cô chưa bao giờ nhìn thấy anh mặc đồ Tây, nên suýt nữa ngỡ rằng mình

nhận nhầm người.

Quý Thành Dương đứng ở đó, nói chuyện với ba người bạn đồng nghiệp

trong toà soạn, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Quảng
Đông và cả tiếng bản sứ lẫn lộn bên trong. Bốn người bọn họ trò chuyện rất
say sưa, tiết tấu rất nhanh, không hề có trở ngại về mặt giao lưu.

Kỷ Ức cũng từng nói chuyện với những đồng nghiệp ngoại quốc của

mình, cô học chuyên ngành tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha là chuyên ngành
thứ hai, nhưng tiếng mẹ đẻ của đối phương là tiếng Pháp, tiếng Anh rất yếu,
nhưng lại biết vài câu tiếng Trung. Thế là khi hai người nói chuyện với
nhau sẽ dùng đủ loại ngôn ngữ xen kẽ nhau, nói chuyện mà cứ như một
cuộc tranh cãi vừa uất ức vừa bức bối…

Về phương diện này, một người có chuyên ngành ngôn ngữ lại không

sánh được với thạc sĩ triết học.

Kỷ Ức nhăn mũi, hoàn toàn không thấy mình đáng xấu hổ.

Cô đứng trên bậc cầu thang lén lút nhìn một lát thì bị anh phát hiện ra.

Quý Thành Dương gọi cô ra để giới thiệu với mấy người kia. Tuy đều làm
việc ở cùng một nơi, nhưng chỉ riêng ở tổng bộ Bắc Kinh đã có mười một tổ
quản lý, mười tổ phỏng vấn biên tập, nhân viên lên đến hàng nghìn người,
thậm chí đến người của bộ phận hành chính nhân sự cũng khó lòng quen
mặt tất cả mọi người được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.