1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 674

“Thế chúng ta đi lái xe đi.” Cô bỗng quay đầu lại, mắt long lanh sáng

bừng.

Quý Thành Dương không hề phản đối, anh nhìn đồng hồ rồi gọi mấy

cuộc điện thoại, sau khi xác nhận nơi đó bây giờ không có hoạt động chính
thức nào liền quay xe đưa cô đến nơi mà cô muốn đi.

Vì đã chào hỏi trước, nên binh sĩ trực liền cho họ đi qua ngay.

Xe không giảm tốc mà cứ thế lái ra khỏi đường nhựa để đi vào con

đường đất mấp mô, họ đi ngang qua một thao trường tập luyện, cuối cùng
dừng lại ở nơi mà họ đã từng đến.

Dưới ánh hoàng hôn.

Kỷ Ức nhảy xuống khỏi xe, cô nhìn nơi tuy đã từng đến nhưng vì đêm

tối mà không thể nào ngắm hết được diện mạo này.

Đằng xa không nhìn thấy tường rào, mà chỉ thấy những lùm cây trải dài,

ánh mặt trời màu đỏ cam rải xuống những lùm cây, tuy không hẳn là cảnh
đẹp, nhưng cũng mang lại không khí đặc biệt cho bãi huấn luyện quân sự.

Kỷ Ức tự bước lại mấy bước rồi quay người nhìn anh, tâm trạng cô tốt

đến mức không thể nào hình dung nổi.

Quý Thành Dương dường như đã nhận ra ý đồ của cô, anh nhìn bốn phía

xung quanh không một ai liền dang tay về phía cô và ra hiệu cho cô có thể
tuỳ ý phát huy.

Sau đó, dáng người màu trắng liền lao tới, nhào vào lòng anh.

“Lần trước anh dẫn em đến đây, có phải anh đã thích em rồi không?” Đôi

mắt to tròn của cô ghé qua khe hở giữa cánh tay anh, tiếp tục nhìn mặt trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.