1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 683

Năm 2001 là lần thứ hai, nếu không có lần đổ bệnh ấy thì có lẽ anh sẽ

không vượt qua chướng ngại tâm lý của mình để ở bên cạnh Kỷ Ức, lần đổ
bệnh ấy khiến anh càng kiên định hơn về giá trị quan nhân sinh của mình,
“Thời không đãi mình”, anh làm tất cả những chuyện mà bản thân muốn
làm, đó chính là Quý Thành Dương của khi ấy… Ở độ tuổi hai mươi lăm,
hai mươi sáu, sau khi gặp phải thử thách trắc trở, một lần nữa giành được
cuộc sống mới và tình yêu, chính là độ tuổi đẹp nhất của một người đàn ông
chính trực.

Anh lúc này đã không còn là một người chỉ biết dùng lời nói để bảo với

Kỷ Ức rằng, “Anh không phải là một người hoàn mỹ, cũng đừng có ai nghĩ
anh hoàn mỹ” nữa, mà anh đã thật sự ý thức được rằng, bản thân mình
chung quy cũng chỉ là một người bình thường.

Anh quả thật không thể nào hoàn mỹ được.

Tư duy của anh dừng lại tại đó.

Kỷ Ức chuyển động cơ thể, cô quay lại để có thể nhìn thấy anh, không

cần phải nói thêm bất kỳ một lời nào nữa, vì cô đã xót xa rồi, tất cả cuộc
sống lưu lạc lang bạc ấy cô đều không nhẫn tâm lắng nghe thì anh đã phải
trải qua như thế nào?

“Lúc anh mới về nước, em đã ra ngoài cùng bạn và uống bia.” Cô bỗng

thấp thỏm.

“Sau đó thì sao?” Quý Thành Dương không đoán được cô định nói gì.

“Năm anh làm phẫu thuật u não, em đã đi Di Hoà Cung thắp hương, cầu

nguyện rằng chỉ cần anh mạnh khoẻ thì em sẽ không bao giờ uống bất kì
thứ gì ngoài nước lọc nữa…” Cô không biết làm sao để nói tiếp, chuyện này
cô đã lo lắng rất lâu đến mức sắp trở thành tâm bệnh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.