1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 684

“À, mê tín.” Anh cười.

“… Có thờ có thiêng, có kiêng có lành.”

“Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.” Anh cúi đầu dùng trán mình

chạm vào trán cô. “Tuyệt đối không có bất kỳ chuyện gì đâu.”

Đây là lần nói chuyện cuối cùng giữa hai người về cuộc phẫu thuật lần

này.

Ngày phẫu thuật, Kỷ Ức cầm theo một quyển từ điển dày cộp.

Cô cúi đầu nỗ lực học thuộc từ đơn.

Sau khi Quý Thành Dương đi Iraq vào năm 2003, đây là cách duy nhất

để cô an ủi bản thân.

Cô luôn tự nhủ rằng phải quên đi nội dung trò chuyện giữa bác sĩ và anh

tối qua, và cả những lời dặn dò theo thủ tục của bác sĩ đối với người ngoài
trước khi phẫu thuật bắt đầu. Không biết bố mẹ Noãn Noãn biết được bao
nhiêu, nhưng mặt mũi Noãn Noãn khi ấy trắng bệch. Còn cô, cứ thế nhìn bố
mẹ Noãn Noãn cầm bút lên, kí tên mình vào những tờ giấy ấy.

Từ điển đã lật được mười mấy trang.

Thời gian cũng đang trôi qua từng phút từng giây.

Cô cảm thấy Noãn Noãn muốn nói chuyện với mình nhưng cô bạn lại

chẳng hề nói lời nào.

Quyển từ điển trong tay cô bỗng bị giật mất, “Tây Tây…” Noãn Noãn

gọi cô, nhưng cùng lúc cũng sờ đến cuối trang giấy, ở đó đã bị những ngón

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.