1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 697

Bật lửa bật liên tục bảy, tám cái mà không có ngọn lửa nào xuất hiện,

xem ra gas đã dùng hết rồi. “Không biết gần đây có chỗ nào bán bật lửa
không nhỉ?” Anh cầm bật lửa trong tay vung vẩy, rồi dùng tiếng Anh nói,
“Nhân tiện mua cơm trưa luôn.”

Bạn cùng phòng cũng không phản đối.

Hai người họ cứ thế ra khỏi sân, nhưng chưa kịp đi được mấy bước thì

bạn cùng phòng đã giật cánh tay Quý Thành Dương lại và kéo anh về chiến
hào mới đào, cùng lúc ấy những mảnh vụn nổ của đạn pháo đã rơi xuống
năm mét trước mặt họ.

Chưa kịp thở, họ đã lại nghe thấy tiếng pháo kích.

Hai người phủ phục xuống trong chiến hào hoảng loạn nhìn nhau, họ đều

nhận ra âm thanh này đến từ bệnh viện, nơi ấy vẫn còn các bác sĩ, y tá, rất
nhiều trẻ con và hai người bạn phóng viên quốc tịch nước ngoài đang nghỉ
trưa…

Pháo liên tục rơi xuống ở vị trí cách chỗ họ không xa.

Liên tục có đất cát tung bay, rơi về phía họ.

Trong những âm thanh ầm ầm đinh tai, Quý Thành Dương cảm thấy cả

cơ thể mình đều bị đất cát chôn vùi. Mắt, quần áo thậm chí trong miệng
cũng đầy những đất với cát. Dường như ngay phút tiếp theo, có thể anh sẽ
bị vùi thây nơi đây.

Đây là lần thứ tư kể từ khi anh tới Iraq phải đến gần tử thần thế này.

Không phải là lần đầu tiên và cũng không đời nào là lần cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.