10 TRUYỆN NGẮN HAY THẾ GIỚI - Trang 106

bắt đầu túng thiếu rồi! Ông không sao kiếm đủ tiền để trả cho một trong các
thanh niên Trung Hoa du học ngoại quốc về, vì ngày nay họ đòi tiền lương
quá cao. Rốt cuộc, không có ai giúp ông cả.

Tân ngồi xuống. Chàng lịch sự tìm một chỗ gần bên lò sưởi nhỏ đang reo

vui, rồi nhìn quanh gian phòng chật hẹp, trống trải. Chàng yêu thích và ước
ao có một gian phòng như vậy: sách vở này, bầu không khí ấm áp này, một
chỗ riêng biệt của mình này, ông Hemingway thật là một người sung
sướng! Trong một khung cảnh như thế này mà tỏ ra đại độ, cao thượng và
tài giỏi thì là chuyện dễ dàng.

Tân cảm nghe hơi ấm dịu dàng thấm vào da thịt. Chàng nôn nóng muốn

cởi mở nỗi lòng với ông Hemingway. Có lẽ dịp tốt sẽ đến trong chốc lát.
Những tiếng nói thành hình mau chóng, tuôn đến đầu môi sẵn sàng để
chàng thốt ra.

Ông Hemingway hỏi han một vài câu. Tân lễ phép nói về quê hương ông

Hemingway – một nước đẹp đẽ, một dân tộc tuyệt vời.

Ông Hemingway nói, vẻ nghiêm nghị:

– Tôi hy vọng anh sẽ dùng kiến thức để giúp ích cho xứ sở anh. Nước

Trung Hoa cần đến anh. Biết bao người cùng khốn...

Tân lắng nghe. Họ đã vào đề. Trong lát nữa, chàng sẽ bày tỏ các nỗi lo

sợ, các điều ước muốn của chàng. Thực sự, chàng mong ước giúp đỡ quê
hương, nhưng...

– Tuy nhiên, tôi hy vọng thái độ của anh khác với thái độ của phần đông

các thanh niên từ Anh, Mỹ hay Pháp trở về. Ông Hemingway nói tiếp,
giọng hơi xẵng. Ông nghĩ đến buổi chiều quí báu đang trôi qua và đống bài
chưa chấm bắt đầu dằn vặt ông. Đầu ông nhức như búa bổ. Chao! ước gì
ông có thể có một người giúp việc, dù một người thôi! Nhưng ông ít tiền
quá!

Không dằn nổi cơn giận đang bừng bừng, ông nói:
– Khốn nạn cho tất cả các anh, vì các anh chỉ nghĩ đến tiền bạc, các anh

chỉ tìm cái đó. Các anh muốn làm những công việc dễ dàng không trách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.