10 TRUYỆN NGẮN HAY THẾ GIỚI - Trang 25

Anh Mourad bình thản dẫn con ngựa đến một vựa lúa nằm trong một

vườn nho bỏ hoang mà trước kia đã là mối hãnh diện của một tá điền tên là
Fetvadjian. Ở đấy có lúa mạch và cây linh lăng.

Đoạn chúng tôi đi bộ trở về nhà.

Anh Mourad nói:
– Tập cho con ngựa thuần tính, biết vâng lời không phải là dễ đâu. Trong

những ngày đầu ngựa chỉ muốn lồng lên, nhưng mà, như tao đã nói với
mày, tao biết xoay xở với ngựa. Tao biết cách làm cho nó phải tuân theo lời
tao. Ngựa nó hiểu tao, mày ạ.

Tôi hỏi:

– Anh làm thế nào mà được vậy?
– Anh ăn ý với ngựa.
– Ừ, nhưng mà ăn ý với ngựa là làm sao?

– Đó là một chuyện rất giản dị và ngay thẳng.
– Em cũng muốn ăn ý với một con ngựa lắm.
– Nhưng mà em đang còn là trẻ nít. Chừng nào em mười ba tuổi em sẽ

biết rõ.

Tôi trở về nhà và ăn bữa cơm sáng rất ngon miệng.
Xế trưa hôm ấy, chú Khosrove đến nhà chúng tôi để uống cà phê và hút

thuốc. Chú ngồi nơi phòng khách, vừa thong thả uống cà phê, hút thuốc,
vừa nhớ đến quê hương. Rồi lại có thêm, một người khách đến chơi, bác
chủ trại John Byro, một người Assyrie đã cảm thấy quá cô độc ở giữa
chúng tôi đến nỗi cuối cùng bác đành phải học tiếng Arménie vậy.

Mẹ tôi dọn cà phê và thuốc lá mời bác. Sau khi uống xong một tách cà

phê và hút xong một điếu thuốc, bác thở dài buồn bã và nói:

– Con ngựa trắng của tôi mà người ta đã đánh cắp tháng trước, vẫn chưa

thấy trở về lại. Tôi không hiểu ra làm sao cả.

Chú Khosrove tôi lập tức nổi giận và hét lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.