10 TRUYỆN NGẮN HAY THẾ GIỚI - Trang 49

đều có thể biết xưa kia ông đại sứ là nhân tình của tôi, rồi đến anh chàng
Birch, và hiện giờ đây là Bob Lebreton.

– Cả trái đất đều biết thế đấy, Solange ạ.

– Thế thì tại sao lại không nói ra? Nếu anh tuyệt đối nhu cầu đến tôi cho

những tác phẩm của anh –và hình như nói nhu cầu này khó mà cưỡng lại
được, bởi lẽ đã ba lần rồi, tôi xuất hiện trong sách của anh, dưới những tính
danh thay đổi – thì ít ra cũng xin anh cho tôi một dịp may được thỏa lòng.
Đừng tước lợi khí của tôi đi chứ. Đây này, gặp lúc vui vẻ, anh đã chẳng
thường nói rằng tôi có cái nghệ thuật, bất kỳ đi đến đâu, cũng tái lập được
riêng cho mình một bối cảnh đặc biệt, đó sao? Điều ấy, tôi tưởng là khá
đúng. Nhưng đã thế, tại sao anh không vẽ ngay nó ra, cái bối cảnh đó?...
Tại sao lại uốn nắn nó cho khác đi? Anh hiểu, những gì mà tôi muốn tìm
thấy trong cái tân truyện của anh, đó là tấm chăn lông chồn của tôi, bức
hình của Proust đặt trên bàn, đó là cuốn sách của anh với lời đề tặng khả ái
này này...

– Nói cách khác tức là Solange muốn tôi la lớn cho thiên hạ biết đây là

một chuyện thật, và Solange là nhân vật chính của nó, có phải thế không?

– A! Mấy ông nhà văn này! Thực không thể giấu họ điều gì hết. Họ đọc

được tất cả mọi tư tưởng sâu kín trong lòng người ta.

Khi Bertrand Schmitt trở về nhà, Isabelle nóng nảy hỏi chồng:
– Còn người mẫu, nói sao anh?
– Bà ta đòi hỏi phải sửa lại không ít.

– Thực à? Đòi sửa lại những gì thế?
– Rồi em sẽ thấy. Anh không thích nói về những điều mà anh chưa viết.

Chuyện đó làm tê liệt cả nguồn văn.

Bertrand làm việc suốt trong một tuần lễ, thêm, bớt, nghiền, tán, để rồi

cuối cùng gởi đến Hôtel Pierre một bản thảo mới. Hai ngày sau, Bertrand
được người ta gọi điện thoại từ khách sạn Pierre, người ta đây không phải
là Solange Villier mà là anh chàng Bob Lebreton. Gã nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.