10 TRUYỆN NGẮN HAY THẾ GIỚI - Trang 88

Joe là một anh chàng mập như lợn, tính tình cau có, râu ria xồm xoàm vì

biếng cạo. Quán hàng của anh ta nực mùi la ve và hành tỏi.

Lúc đầu, anh ta có vẻ như không muốn nói gì với tôi cả. Những khách lạ

không được anh tiếp đón ân cần, mặc dù các khách quen khó có thể giữ cho
gian hàng anh sống.

– Lancaster à? – Hắn hỏi, miệng cắn cắn điếu xì– gà đã tắt. – Không, tôi

không nghe ai có tên như thế cả. À, ông vừa nói cái gì Lancaster nhỉ?

– Ilona, tôi nhẫn nại đáp. – Ilona Lancaster. Bà ấy tóc hung, khoản chừng

ba mươi tuổi, hoặc trên ba mươi một chút. Ở đây có một trạm bưu điện phải
không anh?

– Có, nhưng họ không biết gì đâu. Tôi có biết một bà tên gọi là Ilona.

Một bà ngoại quốc, mặc dầu bà ấy nói tiếng Mỹ rất giỏi. Có lẽ bà ấy đấy.
Để xem, phải rồi, tóc bà ấy màu hung...

Tôi mất bình tĩnh:
– Đúng, đúng đấy! Bây giờ tôi phải kiếm bà ấy ở đâu?.
Joe nhìn tôi, vẻ nghĩ ngợi. Tôi có thể thấy được ở giữa cái đống thịt nung

núc ấy, bộ óc của hắn đang làm việc.

– Đi thẳng xuống con đường nầy, hắn nói. Khi tới cây cầu thì quay sang

phía trái. Cách đó chừng nửa dặm...

– Cám ơn – tôi đáp và trả tiền cốc la–ve mà tôi chưa hề đụng tới.
Tôi đi dọc xuống con đường làng. Chẳng bao lâu nhà cửa hiện ra phía

trái. Đó là một con lộ dơ bẩn và chẳng mấy chốc bùn lầy đã ngập đến mắt
cá chân. Lúc bấy giờ trời đã bắt đầu đổ mưa. Phong cảnh thật u sầu ảm
đạm. Rãnh nước bên đường đang chảy róc rách. Tôi là một người thành thị,
không phải là hạng lang thang ngoài trời. Tôi suýt quay trở về.

Con đường dẫn tôi đến một khúc quanh và sau đó, nó chạy dài vô

tận,xuyên qua một cánh đồng bao la bát ngát. Tôi không thấy có bóng dáng
một ngôi nhà nào trong nhiều dặm xa. Joe đã xỏ tôi. Hắn đã chỉ lối cho tôi
đi săn ngỗng trời, tôi nghĩ vậy và nguyền rủa hắn ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.