1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 32

Đời kẻ chăn cừu thật là êm đềm, bình thản. Tôi chỉ có một an ủi

là cứ độ nửa tháng, tôi ra đường mòn xuống núi, chọn một phiến đá
sạch ngồi chơi và chờ đợi. Tôi chờ đợi tiếng lạc của con la vang lên
từ dưới triền núi con la chở đồ ăn cho tôi mỗi kỳ hay trông chừng
chiếc mũ chóp của thằng tiểu đồng dưới trại hoặc vành khăn mỏ két
của dì Norade.

Mỗi tháng hai kỳ, chủ tôi cho người mang lương khô lên cho tôi.

Gặp thằng bé con lém lỉnh hay dì Norade hiền lành, tôi đều vui
mừng thành thật. Ở đây, tôi chỉ nghe tiếng kêu của đàn cừu, có ai
đâu để chuyện trò cho thỏa thích? Này nhé, tôi bắt họ thuật lại
những tin tức dưới làng, những cuộc lễ rửa tội, những đám cưới xin,
ông xã trưởng hay nhậu say túy lúy, ông bác sĩ hay đánh xe đi thăm
bệnh nhân, nhất là cô con gái nhỏ của chủ tôi, cô Stéphanette. Có lẽ
cô chủ nhỏ tôi vẫn thắt chiếc nơ màu hồng, vẫn đi dự những buổi dạ
hội có khiêu vũ, vẫn thường vui cười với bọn trai trẻ trong làng. Tôi
còn lạ gì các cậu ấy, hễ trông thấy cô Stéphanette đâu là lập tức bu
quanh để tán tỉnh, để khen cô đẹp nhất làng…

Nếu dì Norade hóm hỉnh hỏi:
— Cô Stéphanette có ăn thua gì đến kẻ chăn cừu? Cậu hỏi thăm

cô ấy làm chi?

Tôi đỏ mặt nhưng cố can đảm đáp:
— Cô chủ nhỏ của kẻ chăn cừu! Tôi đã hai mươi tuổi rồi, nàng là

cái gì đẹp đẽ, quí báu nhất đời, tôi không hỏi thăm nàng thì còn hỏi
ai đây?

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.