1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 36

Nàng vui vẻ bước đi, bóng nàng khuất sau một lối đường mòn.

Tôi dường nghe tiếng sỏi đá rên rỉ dưới cẳng la, vang dội vào tim
tôi. Tôi giữ cái cảm giác ấy rất lâu, dư âm tiếng lạc reo như còn
vương vấn mãi. Thế là hết, mới lúc nãy một bàn tay nắm lấy một
bàn tay, đôi mắt nhìn nhau, nụ cười hồn nhiên bên nụ cười e ấp,
vụng về. Tất cả thoáng qua như một giấc mơ hoa.

Bỗng tôi thấy dưới đường một cánh hoa hồng lăn lóc. Phải rồi, đó

là đóa hồng nàng cài trên tóc. Tôi cúi xuống nhặt đóa hoa, thở dài
thương cho hoa và cũng thương cho mình.

Tôi ngồi xuống phiến đá, nâng niu đóa hoa hồng. Trong sự tĩnh

mịch của buổi chiều tà, tôi lắng nghe lòng mình bâng khuâng chua
xót. Tôi không dám cử động, sợ rằng cái phút giây êm ái đó tan đi.
Tôi mơ màng hình dung một nàng con gái đẹp như hoa xuân, nhanh
nhẹn như cừu non. Rừng núi lặng im như cùng tôi tưởng nhớ đến
nàng. Tôi đưa đóa hồng lên môi, mơ hồ không biết là hôn hoa hay
hôn nàng, hương hoa hay là hương mái tóc nàng còn quyện trên môi
tôi. Tôi chỉ biết là tôi yêu nàng, và tôi hôn là vì nàng chớ đâu phải
vì hoa.

* * *

Stéphanette đã hai mươi tuổi. Đối với tôi, nàng là cái đẹp nhất

trần đời.

Màn đêm buông xuống. Thung lũng đang nhập ánh chiều vàng

bỗng biến thành một vực đen thăm thẳm. Con chó Labri đuổi đàn
cừu vào chuồng lúc nào tôi không hay. Tôi mãi mơ màng, nhung
nhớ đến hình dáng ai kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.