11 PHÚT - Trang 35

Paulo Coellho

11 phút

Dịch giả: Quý Vũ

Chương 5

Ngày hôm sau, cùng với Mailson, người phiên dịch kiêm nhân viên an ninh
và giờ đấy, thông qua anh ta, là người đại diện của nàng, nàng nói sẽ chấp
nhận lời đề nghị của người đàn ông Thụy Sĩ, với điều kiện là nàng phải có
một văn bản được lãnh sự quán Thụy Sĩ chứng nhận. Người đàn ông nước
ngoài này, có vẻ rất quen thuộc với những đòi hỏi như vậy, nói rằng đây
cũng là điều mà ông ta muốn, vì nếu nàng định làm việc ở đất nước của ông
ta thì nàng cần có một vài giấy tờ chứng minh rằng không ai ở đó có thể
làm công việc mà nàng đang dự định - và điều này không có gì đặc biệt khó
khăn cả, bởi chắc chắn là phụ nữ Thụy Sĩ không có tài năng để nhảy vũ
điệu samba rồi. Họ cùng nhau đến trung tâm thành phố và nhân viên an
ninh kiêm phiên dịch kiêm người đại diện đề nghị một khoản tiền mặt đặt
cọc ngay sau khi ký hợp đồng, ba mươi phần trăm của năm trăm đô la mà
nàng nhận được.

“Đó là khoản đặt cọc trả cho một tuần. Một tuần, cô hiểu không? Từ bây
giờ, cô sẽ kiếm năm trăm đô la một tuần, không bị khấu trừ, bởi vì tôi chỉ
lấy tiền hoa hồng trong lần trả đầu tiên thôi.”

Cho tới lúc đó, du lịch và ý nghĩ về những chuyến đi xa vẫn chỉ là một giấc
mơ, mà mơ thì rất dễ chịu và vui vẻ chừng nào bạn không bị buộc phải biến
giấc mơ của mình thành hiện thực. Với cách đó, chúng ta tránh được tất cả
những nguy hiểm, sự vỡ mộng và khó khăn, rồi khi chúng ta già đi, chúng
ta luôn có thể đổ lỗi cho người khác - tốt nhất là đổ lỗi cho bố mẹ chúng ta
- vì thất bại của chính chúng ta khi thực hiện những giấc mơ của mình.

Đột nhiên, cơ hội nàng tha thiết chờ đợi từ lâu đã đến, nhưng điều mà nàng
hy vọng thì sẽ không bao giờ đến! Làm thế nào nàng có thể đương đầu với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.