12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 156

— Bẩm quan lớn! Con là người hiền lương, nếu quan lớn cần gì

thì cứ hỏi, con sẽ thành thật khai ra hết. Chỉ xin đừng giam con vào
ngục, lấy ai tìm kiếm miếng ăn cho vợ con đây.

Bao Công liền dùng lời ôn tồn hỏi:
— Ngươi rất thường hay chở rượu đến quán Hoàng Hoa, cố nhớ

lại là có lần nào được ông chủ Châu tiếp đãi ân cần hoặc là giữ lại ngủ
đêm không?

Người đánh xe cả mừng, nói ngay:
— Việc đó tiểu nhân nhớ rất rõ bởi vì mấy năm đánh xe chưa bao

giờ được ông chủ Châu tiếp đãi lần nào. Thế mà cách đây hơn tuần,
một lần tiểu nhân đánh xe đến thì được ông chủ Châu ân cần cho ăn
uống, chuốc rượu quá nhiều. Tiểu nhân đã say thì ông chủ Châu còn
tốt bụng nói hãy ở lại một đêm, sáng mai về sớm cũng được. Đây là
chuyện rất kỳ lạ nên tiểu nhân làm sao quên được?

Bao Công thoáng mừng rỡ, hỏi tiếp:
— Sáng ra ngươi lấy xe có thấy điều gì khác thường không?
Lần này người đánh xe phải nghĩ mãi mới ra, vội vàng nói:
— Sáng hôm sau tiểu nhân lấy xe định về nhà thì thấy bánh xe

dính đầy bùn cát. Thế nhưng ông chủ Châu đã đãi đằng hậu hĩnh thì
việc này có sao, tiểu nhân định đem xe về nhà rửa sạch nhưng công
việc tới tấp, đến hôm nay vẫn chưa rửa được.

Bao Công hỏi cung xong truyền lệnh giam cả người đánh xe lẫn

Tiêu thị vào ngục, đồng thời tung tin là đã bắt được hung thủ giết
người bỏ xuống giếng cửa thành Tây phi tang. Tối hôm ấy Bao Công
và Công Tôn Sách cùng đi tới quán Hoàng Hoa. Ông chủ Châu vừa
thấy bóng dáng hai người thì đã lập tức chạy ra chào hỏi, vồn vã đón
mời:

— Chẳng biết cơn gió lành nào thổi hai vị tới đây, thực hân hạnh

cho quán của tiểu nhân quá! Xin hai vị vào trong rồi tiểu nhân sẽ đưa
thứ rượu ngon nhất ra, hầu hạ hết sức chu đáo để tỏ lòng thành kính
với Bao đại nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.