12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 233

Hai tên chưa hát hết ca khúc ấy thì chợt có một người diện mạo

hung dữ từ cửa hàng gần đó lớn tiếng quát tháo:

- Hai tên hành khất kia, các ngươi muốn xin tiền thì cứ xin, sao

lại hát bừa bãi, nếu dâm dục mà có tôi lớn, bị trừng trị ghê sợ như vậy
thì trên đời này còn ai dám dâm dục nữa. Mau đi chỗ khác mà xin,
đừng làm rối tai của ta nữa.

Hai tên sai nha cũng không phải tay vừa, đang lúc tức hận thì liền

sừng sộ cãi lại:

- Ngươi là ai mà dám đuổi chúng ta đi? Từ xưa tới nay phàm

những kẻ dâm đãng đều bị báo ứng chết thê thảm đó sao. Ngươi không
dâm đãng thì thôi, mặc kệ chúng ta kiếm ăn có được không?

Người kia trợn mắt mắng lại:
- Các ngươi thật ngu xuẩn. Từ ngày cha mẹ sinh ra, ta hoành

hành khắp thiên hạ, hễ thấy gái đẹp là gian dâm, thấy nữ nhân có nhan
sắc là thèm muốn tìm đủ mọi cách bắt về thỏa mãn mà có thấy báo
ứng gì đâu. Các ngươi khôn hồn thì đừng đụng đến ta mà uổng mạng
đấy.

Hai sai nha thấy tên này hống hách quá đáng, lại chưa biết mình

là quan quân trong huyện nên trừng mắt mắng lại. Hắn nổi nóng, lập
tức lao ra định đánh nhưng chợt có một người từ hàng bên cạnh bước
ra kéo tay hắn lại rồi khuyên:

- Nam Phong đại ca! Bọn chúng chỉ là hai tên hành khất điên

khùng, đại ca chấp nhất làm chi, hãy vào trong uống rượu cho mát đi.

Kéo tên hung đồ ấy vào nhà xong, người này liền lấy mấy đồng

bố thí cho hai sai nha rồi cũng trở vào nhà. Hai người sai nha thoạt đầu
hết sức phẫn nộ, đã toan ra tay cho hắn một bài học nhưng khi nghe
thấy tên hung đồ kia được gọi là Nam Phong thì bao nhiêu lửa giận tan
biến, giả như bỏ đi, thật sự là mới mấy bước đã vào một quán nhỏ gần
đó hỏi thăm ông chủ:

- Người này tên là Nam Phong phải không? Hắn ở đâu tới mà

hung hăng như vậy. Chẳng lẽ cả một phố xá như thế này mà ai cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.