12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 65

sáng sủa. Sau khi xong, Tống Từ chẳng hỏi đến ai, lững thững đi
quanh cái sân chú ý xem xét từng lưỡi liềm một, không ai biết ý định
của ông ra sao.

Tống Từ chợt ngừng bước, chỉ vào một cái liềm sáng bóng rồi

hỏi:

– Đây là liềm của ai?
Một người họ Trương đứng ra nhận đó là lưỡi liềm của mình.

Tống Từ nhìn mặt hắn thì quả nhiên là một kẻ hung dữ nên biết ngay
suy đoán của mình đã đúng, lập tức thăng đường, truyền sai nha trói
họ Trương lại, mắng lớn:

– Họ Trương kia! Tại sao ngươi giết người? Hãy khai rõ ra ngay.
Tên họ Trương giả vờ ngơ ngác nói:
– Bẩm đại nhân nói gì tiểu nhân không hiểu?
Tống Từ cười nhạt, nói:
– Ngươi đừng ngoan cố, giết chết họ Cao ra sao thì hãy khai ra

đi, nếu không bản quan sẽ dụng hình thì đừng oán trách đấy nhé.

Thế nhưng hắn nhất định chối tội, còn nói rằng dù có tra khảo

đến đâu cũng nhất quyết không thể nhận tội mà mình không hề phạm.

Tống Từ liền nói:
– Bản quan đã nắm được các chứng cứ ngươi là thủ phạm giết

người. Nếu như bản quan dùng hình cụ thì chắc chắn trước sau ngươi
cũng phải cúi đầu nhận tội. Thế nhưng ngươi là tên cứng đầu cứng cổ,
bản quan không cần tới hình cụ làm gì, hãy nghe cho rõ đây rồi liệu
mà thú tội đi.

Nói xong, Tống Từ ung dung giải thích:
– Bản quan đã cho người dò xét, biết rằng ngươi đang có mối làm

ăn bất chính cần tới nhiều vốn. Có như vậy dù không thân thiết ngươi
mới liều lĩnh đến nhà họ Cao xin vay tiền. Đó là chứng cứ thứ nhất.
Ngươi hãy nhìn lại xem, lệnh đem lưỡi liềm ra ruộng rất bất ngờ, bây
giờ lại không phải mùa gặt hái thì ai lại đi nhòm ngó tới lưỡi liềm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.