12 TƯỚNG SOÁI TRUNG HOA - Trang 152

Chu Du cựa mình ngái ngủ nhưng vẫn gắt lên:
– Ngươi ra đi, có việc gì thì hãy đợi sau.
Sau đó Chu Du lén nhìn, thấy Tưởng Cán đang ngủ say mới bước

ra nói chuyện với tên quân vừa vào báo tin. Tưởng Cán giả vờ ngủ
nhưng lắng tai cố nghe xem chuyện bí mật ấy là gì. Thế nhưng hai
người xì xào rất nhỏ, Tưởng Cán chỉ nghe được lõm bõm mấy tiếng
như Sái Mạo, Trương Doãn mà thôi. Sau đó Chu Du lại trở vào và lần
này lăn ra ngủ ngay. Tưởng Cán liền nhân dịp này lẻn ra ngoài, nói dối
bọn quân canh:

– Ta đi có việc cần. Các ngươi cứ để Đô đốc ngủ yên, sáng mai

báo là ta đã đi rồi là được.

Bọn quân canh không thấy Tưởng Cán mang theo thứ gì nên để

cho ông ta đi qua dễ dàng, về đến quân doanh, Tưởng Cán lập tức đem
mọi chuyện báo cho Tào Tháo biết. Tào Tháo nghe xong nổi giận, sai
quân gọi Sái Mạo và Trương Doãn đến hạch hỏi:

– Các ngươi lập thủy trại huấn luyện quân binh tới đâu rồi? Bao

giờ mới tiến binh được?

Hai tướng vô tình đáp:
– Việc huấn luyện còn chưa hoàn tất, xin Thừa tướng đừng nôn

nóng. Bao giờ xong chúng tôi sẽ báo lại.

Tào Tháo nghe vậy càng tin chắc Sái Mạo và Trương Doãn cố

tình trì hoãn, lớn tiếng mắng một hồi rồi không cho biện giải gì hết,
lập tức đem ra ngoài chém đầu. Thế nhưng Tào Tháo là người đa mưu
túc trí, khi giết xong Sái Mạo và Trương Doãn thì giật mình nói lớn:

– Thôi rồi! Ta đã mắc kế ly gián của Chu Du mất rồi.
Tuy vậy Tào Tháo không nói ra điều này, phao tin là Sái Mạo và

Trương Doãn bê trễ việc quân nên phải bị trừng trị. Các bộ tướng của
Tào Tháo nghe vậy hết sức kinh sợ, ai nấy răm rắp lo việc của mình
cho nghiêm chỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.