Ngay cả những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của buổi tối đó cũng bị ảnh
hưởng bởi sự việc tình cờ ấy - bởi sự việc không tình cờ ấy - ngay trước ngôi
nhà cũ của tôi.
Việc ông ta không quan tâm đến sự có mặt của tôi là một điều thật đáng
nhớ. Cho dù tôi đã có tiểu sử sống trong ngôi nhà đó thì nó cũng chẳng có
nghĩa lý gì. Bạn không thể thay đổi cách thức của những thứ vốn như thế.
Cách mà bạn đã nghĩ về chúng.
Tất cả những gì bạn thật sự có là... hiện tại.
Chúng tôi - những người có mặt trong những cuộn băng này đều không
thể quay lại.
Chúng tôi có thể không bao giờ không tìm thấy một cái bưu kiện trên bậc
cửa nhà mình hoặc trong hộp thư của gia đình. Từ thời điểm đó trở đi chúng
tôi đã khác trước.
Điều đó giải thích cho sự phản ứng thái quá của mình, Clay ạ. Và đó là lý
do vì sao cậu sẽ nhận được những cuộn băng này. Để giải thích. Để nói lời
xin lỗi.
Cô ấy vẫn nhớ sao? Có phải cô ấy vẫn nhớ rằng tôi đã xin lỗi cô ấy vào tối
hôm ấy sao? Có phải đó là lý do cô ấy nói xin lỗi không?