còn hoạt động nữa, Toni đã nói với anh ta như vậy, nhưng họ sẽ có thể làm
chúng hoạt động trở lại ngay khi Nate chuyển vào đây.
Anh ta liếc nhìn lên trần nhà và nghĩ về một cánh cửa bí ẩn khác. Căn hộ
số 23 không còn tay nắm cửa. Những suy nghĩ cuối cùng về việc kết nối
mạng Internet không dây đã chạy trốn khỏi tâm trí khi anh ta đi về phía cuối
sảnh, và lên cầu thang.
Nate đứng trước cửa căn phòng số 23 và lôi chiếc thẻ khi nãy ra một lần
nữa. Anh ta đẩy nó vào khoảng trống giữa khung và cánh cửa, chỉ ngay trên
ổ khóa. Chiếc thẻ bị bẻ nghiêng chỗ cạnh cửa, chìm sâu xuống khoảng nửa
tấm thẻ, chạm vào một cái gì đó rất cứng. Nate lách tấm thẻ lên xuống, vạch
theo đường viền bên trong, rồi rạch tấm thẻ xuống dọc theo đường ổ khóa.
Chiếc thẻ trượt xuống mà không hề có vấn đề gì. Không hề có một sự va
chạm hay trúc trắc nào. Không có một sự dừng đột ngột nào khi nó chạm tới
nhấn chốt cửa. Anh ta kéo tấm thẻ lên xuống thêm vài lần nữa. Không có gì
ở đó. Không hề có bất kì một loại khóa hay ốc vít nào.
Nate không có nhiều kinh nghiệm về nghề mộc, nhưng anh ta biết rằng
phần tiếp theo sau cánh cửa có lẽ sẽ phức tạp hơn. Nate đặt tấm thẻ vào phía
bên còn lại của cánh cửa, ngay phía góc trên. Chiếc thẻ thụt sâu vào khoảng
ba centimét và bị kẹt lại một lần nữa.
Anh ta trượt tấm thẻ xuống và cố gắng cảm nhận xem có bất kì một vật
cản nào bên trong không. Tấm thẻ nhựa được nhấn mạnh vào sâu trong cạnh
cửa, vì thế anh ta có thể tự tin rằng mình sẽ cảm thấy bất cứ một cạnh nhỏ
hay khoảng trống nào trong đó, nhưng chẳng có gì hết. Tấm thẻ chạy một
mạch trơn tru xuống sàn nhà. Nate trượt ngược tấm thẻ từ dưới đất lên đến
mép trên cửa. Chúng có lẽ sẽ bị lõm vào, anh ta nghĩ, chìm sâu trong lớp gỗ,
nhưng mình đáng lẽ vẫn phải cảm nhận được một cái gì đó chứ.
Chiếc thẻ trượt trở lại cạnh trên cửa mà không vướng vào bất cứ một trở
ngại nào.