14 - TẬP 2 - Trang 326

“Có điều gì khác khiến chúng ta phải chú ý nữa không?” Nate hỏi.

“Ô, có,” Tim nói. “Không kể đến lớp cát đủ lỏng lẻo để chúng ta để lại

dấu vết.” Ông liếc ra phía sau, phía bốn dấu xe đạp dẫn trở lại về phía tòa
nhà.

Sau một vài phút, Veek đạp xe tiến lại gần Tim hơn. “Tòa tháp đó không

dịch chuyển quá nhiều,” cô nói. “Ý cháu là vị trí tương đối so với chúng ta.
Điều đó có nghĩa là nó gần với sườn núi, phải không?”

“Tôi biết cô đang muốn nói đến điều gì,” Tim nói. “Ừm, cô có thị sai tốt

đấy. Nhưng cô còn nhớ những điều Xela vừa nói về quy luật phối cảnh khó
hiểu ở đây chứ? Những gì cô nhìn thấy không có nghĩa lý gì hết.”

Veek gật đầu. Cô nhìn về phía Nate ở đằng trước rồi tăng tốc. “Chết tiệt.”

Nate đang ở cách xa cô nửa dặm về phía trước. Anh ngồi trên chiếc xe

đạp của mình và quay lại nhìn họ, cả hai chân anh đều chạm đất, rồi vẫy tay
gọi.

“Làm sao anh ấy lại ở quá xa như vậy được?” Veek há hốc miệng.

Tim lắc đầu. “Hình học ngoài hành tinh, nhớ chứ?” Cô ngoái lại phía

sau. Bánh xe Roger vừa mới đây đã suýt va vào xe cô. Giờ thì anh đã cách
họ đến hơn một trăm thước đằng sau. Cô trông thấy Roger như vừa phun ra
những câu chửi thề gì đó trước khi anh tì người vào tay lái. Hoặc có thể anh
đã không hề mở miệng. Tòa nhà Kavach chỉ còn là một hạt bụi trên đường
chân trời phía xa.

“Coi chừng,” Tim hét lên. Giọng ông nghe có vẻ xa xăm. Cô quay đầu

lại và thoáng thấy ông cách mình khoảng ba bốn mét. Chưa kịp nhìn về
phía trước, cô đã đâm sầm vào Nate khiến cả hai cùng ngã lăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.