14 - TẬP 2 - Trang 328

“Vậy,” Nate nói, “chúng ta không nên tách nhau ra.”

“Chúng ta không hề tách nhau ra,” Roger nói. “Giống như Xela đã nói,

tất cả những đoạn đường ở đây là một mớ hỗn độn.”

“Chỉ ngay trước khi chuyện này xảy ra,” Tim tiếp tục, “tôi đã cảnh báo

Veek, tôi nghĩ khoảng cách đang được rút ngắn dần. Chúng ta đã đạp xe
được khoảng hai mươi lăm phút, phải không?”

Veek lôi điện thoại của mình ra, liếc vào đó, rồi thở dài. “Chắc vậy ạ.”

Tim chỉ tay. “Chúng ta đáng lẽ đã ở rất gần sườn núi kia vào lúc này, chỉ

khoảng hai dặm về phía trước là nhiều nhất. Nhưng giờ đây trông có vẻ như
nó không gần hơn là mấy so với những gì chúng ta quan sát được khi ở tòa
nhà.”

Nate rướn người về phía Veek. “Điện thoại bị hỏng rồi sao?”

“Bị cháy,” Veek gật đầu. “Chỉ toàn là những ngôn ngữ vớ vẩn trên màn

hình.”

Anh liếc ra sau nhìn vào những dòng chữ ngoằn ngoèo màu xanh trên

màn hình điện thoại của Veek. “Đó có phải là tiếng Ả Rập không?”

“Em không nghĩ như vậy,” cô nhún vai. “Có thể là tiếng Thái và Ả Rập

lẫn với nhau. Một vài ngôn ngữ mặc định trong điện thoại cùng hiển thị
một lúc.”

“Nhìn chúng không khác gì một ma trận cả.”

“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?” Roger hỏi. “Chúng ta có nên tiếp tục đến

đó nữa không?”

Nate nhìn về phía sườn núi. “Khó nói lắm. Theo những gì chúng ta biết

thì nếu chúng ta đi thêm một quãng tương đương như vậy nữa... tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.