14 - TẬP 2 - Trang 98

Xela đập đập tay lên tường. “Chúng đều là đá trầm tích, phải không?

Chúng có kết cấu không ổn định.”

“Vậy nên mới có những thanh dầm và thanh chống hỗ trợ này,” Nate nói.

“Xin lỗi,” Roger lẩm bẩm. “Tôi vô ý quá.”

“Không sao,” Nate nói. “Hãy chắc chắn rằng không ai trong chúng ta

đang va vào bất cứ thứ gì.”

Xela xem xét trần hầm. “Anh nghĩ căn hầm này sâu bao nhiêu?”

Roger nhún vai. “Đủ để giết chúng ta.”

“Không, ý tôi là, nếu căn hầm này sập, những người ở phía trên cũng sẽ

bị ảnh hưởng. Và rồi sẽ có những người ở trên và ở trên nữa những lớp đất
này. Có thể trên nó là những con đường hầm nằm chồng lên nhau cho đến
hai tầng hầm và rồi đến móng nhà... Anh không thể mang cả tòa nhà xuống
đây được.”

“Hay đấy,” anh thở dài. “Tôi hiểu rồi.”

“Ý tôi không phải là như thế,” cô bào chữa. “Tôi xin lỗi.”

Nate xốc ba lô trên vai rồi đi thêm vài bước. “Thôi nào,” anh nói. “Hãy

xem xem chúng ta có thể đi xuống đáy hầm trước thời điểm chúng ta buộc
phải quay lại không.”

Họ đi bộ thêm hai phút nữa, qua khoảng bốn khúc quanh, và Roger dừng

lại. Lông mày nhíu lại, anh nhìn vào khoảng không xung quanh. Đi được
thêm vài bước nữa, anh lại dừng lại.

Nate liếc nhìn về phía sau. “Có chuyện gì sao?” “Anh có cảm thấy nó

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.