1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1080

Đến sẩm tối, cha anh được đặt lên giường bánh xe đẩy vào phòng kiểm

tra, Tengo bèn xuống căng tin uống trà, dùng điện thoại công cộng ở đó gọi
về cho Fukaeri.

“Có gì thay đổi không?” Tengo hỏi.

“Chẳng có gì thay đổi cả,” Fukaeri đáp. “Giống như bình thường.”
“Ở chỗ anh cũng chẳng có gì thay đổi. Ngày nào cũng làm những việc

giống nhau.”

“Nhưng thời gian vẫn đang tiến về phía trước.”

“Đúng thế,” Tengo nói. “Thời gian mỗi ngày đều tiến về phía trước hai

mươi bốn tiếng đồng hồ.”

Mà sự vật hễ đã tiến về phía trước thì không thể trở lại chỗ cũ nữa.
“Vừa nãy mấy con quạ lại đến,” Fukaeri nói, “con quạ đen to lắm.”

“Con quạ đen ấy cứ chập tối là lại bay đến cửa sổ nhà anh.”
“Ngày nào cũng làm những việc giống nhau.”
“Đúng thế,” Tengo trả lời, “giống như chúng ta vậy.”

“Nhưng nó chẳng nghĩ gì về thời gian cả.”
“Quạ chẳng bao giờ nghĩ ngợi chuyện thời gian đâu. Chắc chỉ con người

mới có ý niệm thời gian thôi.”

“Tại sao.”

“Con người lý giải thời gian như một đường thẳng, kiểu như khắc dấu

lên một cây gậy vừa dài vừa thẳng ấy, phía trước là tương lai, phía sau là
quá khứ, hiện tại là điểm mà chúng ta đang đứng đây. Giống vậy đấy. Em
hiểu không?”

“Đại khái.”
“Nhưng trên thực tế, thời gian không phải là một đường thẳng. Nó không

có hình dạng gì cả. Xét theo mọi trường nghĩa, nó đều không có hình dạng.
Có điều, bộ óc của chúng ta không thể tưởng tượng nổi những thứ không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.