1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1090

quá tiêu chẳng hết, nhưng không phải ai cũng đều chủ động làm như thế cá
đâu.”

“Chuyện này bảo là tốt thì đúng là tốt. Có điều, hồi xưa tôi cũng hay tẩn

vợ, nên không xứng nói những lời tốt đẹp kiểu ấy.” Ông nói xong liền
ngoác cái miệng móm răng ra cười khùng khục, làm như thường xuyên
đánh vợ là một niềm vui đáng để ghi lại trong đời vậy.

“Giờ có bao nhiêu người ở trong ấy nhỉ?” Ushikawa hỏi.
“Ngày nào tôi chẳng đi bộ buổi sáng qua trước cổng, nhưng nhìn từ bên

ngoài chẳng thấy gì sất. Nhưng mà, hình như lúc nào cũng có mấy người ở
trong đó thì phải. Đàn ông đánh vợ trên đời này hình như nhiều lắm.”

“Những kẻ gây hại luôn đông hơn nhiều so với những người có ích cho

đời.”

Ông già lại ngoác miệng cười, nói: “Chú nói cấm có sai. Trên đời này, so

với những người làm việc tốt, những kẻ làm trò vớ vẩn đông hơn nhiều
lắm.”

Ông già này hình như rất ưa thích Ushikawa, khiến y không khỏi thấy

bất an trong dạ.

“Bà chủ ấy là người như thế nào nhỉ?”Ushikawa làm bộ hờ hững hỏi.

“Bà Ogata ấy à? Tôi cũng chẳng rõ lắm đâu.” Ông già nhíu hai hàng lông

mày lại, trông như hồn cây biến thành tinh, rồi đáp. “Bà chủ này sống lặng
lẽ lắm. Tôi làm cái nghề này ở đây bao nhiêu năm mà cũng chỉ thỉnh
thoảng mới trông thấy bà ấy một lần từ đằng xa thôi. Mỗi khi ra ngoài đều
ngồi trên xe có tài xế riêng, đồ đạc đều do người giúp việc đi mua. Có một
tay đàn ông hình như là thư ký của bà ấy, hầu như mọi công việc đều do
thằng cha đó phụ trách. Người ta vừa có văn hóa lại vừa nhiều tiền, chẳng
hơi đâu đi nói chuyện với mấy thằng thấp kém như bọn mình đâu.” Ông già
nhăn mày lại, và từ giữa vùng nếp nhăn hiện ra một cái nháy mắt ra hiệu
với Ushikawa.

Cái quần thể “mấy thằng thấp kém như bọn mình” xem ra cấu thành từ

bộ phận trung tâm gồm có hai người: ông già mặt mũi vàng vọt này và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.