1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1163

Chương 9: Tengo – Nhân Lúc Lối Ra Còn Chưa

Bị Bít Kín

Ăn xong thịt nướng, bốn người chuyển sang quán bar có karaoke, uống

sạch một chai whiskey. Khi bữa tiệc nhỏ nhưng tương đối tưng bừng này đi
đến hồi kết thì đã gần mười giờ tối. Ra khỏi quán rượu, Tengo đưa cô y tá
trẻ Adachi về nhà. Trạm xe buýt để đến ga tàu hỏa ngay gần đấy, song hai
cô kia giả bộ như chẳng thắc mắc gì về cách sắp xếp này. Tengo cùng
Adachi men theo đường cái không người, sánh vai đi bộ khoảng chừng
mười lăm phút.

“Tengo, Tengo, Tengo,” cô ngân lên như hát, “tên hay quá. Tengo, rất là

thuận miệng.”

Y tá Adachi đã uống khá nhiều rượu nhưng hai má cô bình thường vốn

đã ửng hồng nên chỉ nhìn sắc mặt thì khó mà đoán được thật ra cô say đến
mức nào. Cô nói năng vẫn rành rọt, bước đi vững vàng, không có vẻ gì là
đang say, tuy rằng mỗi người có một kiểu say khác nhau.

“Tôi thì cứ cảm thấy cái tên này kỳ cục thế nào ấy,” Tengo nói.

“Chẳng hề kỳ cục chút nào. Tengo, rất dễ nghe dễ nhớ. Thật là một cái

tên tuyệt vời.”

“À mà nói ra mới nhớ, tôi còn chưa biết tên cô đâu. Chỉ nghe mọi người

đều gọi cô là Ku.”

“Đấy là tên gọi thân mật. Tên thật của em là Adachi Kumi. Một cái tên

chẳng lấy gì làm nổi bật, đúng không?”

“Adachi Kumi,” Tengo đọc lên thành tiếng, “hay lắm. Đơn giản ngắn

gọn, không rườm rà.”

“Cám ơn anh,” Adachi Kumi nói. “Nghe anh nói thế, sao em cứ có cảm

giác mình biến thành Honda Civic hay gì đó tương tự ấy.”

“Tôi nói thế là đang khen cô mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.