1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 123

bình tưới, ở lại bên trong. Từ trong nhà kính bước ra, nàng cảm thấy không
khí mát lạnh và tươi mới, lan tỏa trong không gian mùi hương của cây cối
hoa cỏ. Nơi đây là thế giới của hiện thực. Dòng thời gian vẫn chảy như
bình thường. Aomame hít đầy bầu không khí hiện thực ấy vào hai buồng
phổi.

Bên ngoài tiền sảnh, Tamaru vẫn ngồi trên chiếc ghế làm bằng gỗ tếch,

đợi để đưa chìa khóa hòm thư cá nhân cho cô.

“Nói chuyện xong rồi à?” anh ta hỏi.
“Tôi nghĩ thế.” Đoạn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh ta, nhận chìa

khóa, cho vào ngăn bên của cái túi đeo.

Hai người im lặng giây lát, ngước nhìn đàn chim bay vào trong sân.

Không gian vẫn hoàn toàn lặng gió, cành liễu im lìm rũ xuống, vài cành
gần như chạm sát xuống mặt đất.

“Người đàn bà ấy vẫn ổn chứ?” Aomame hỏi.
“Người đàn bà nào?”
“Vợ của cái tên bị bệnh tim chết trong khách sạn ở Shibuya ấy.”

“Hiện nay thì vẫn chưa nói là ổn được.” Tamaru nhíu mày, đáp. “Vẫn ở

trong trạng thái bị kích động, không thể nói chuyện, vẫn cần thêm một thời
gian nữa.”

“Là người như thế nào?”
“Chưa đến ba lăm tuổi. Không có con. Xinh đẹp, đáng mến. Dáng dấp

cũng rất khá. Đáng tiếc là mùa hè năm nay không mặc được bikini. Mà có
khi cả sang năm cũng không được. Xem ảnh chưa?”

“Vừa xem xong.”
“Tệ quá đúng không?”
“Cũng hơi thái quá.” Aomame nói.

Tamaru nói: “Trường hợp này rất thường thấy. Xét trên các tiêu chuẩn

thông thường của người đời thì người đàn ông đó tài giỏi, được người xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.