1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1386

“Người thừa kế theo quy định của pháp luật? ”Tengo hơi ngạc nhiên lặp

lại.

“Đúng vậy, người thừa kế theo quy định của pháp luật. Ông cụ không

nhắc đến cái tên cụ thể nào. Nhưng người thừa kế theo quy định của pháp
luật thì chỉ có mình anh Tengo đây thôi.”

“Theo tôi biết thì chắc là như vậy.”
“Vậy, cái này,” nói đoạn, luật sư chỉ vào phong bì trên mặt bàn, “nên

giao lại cho anh là đúng rồi. Có thể phiền anh ký tên vào tờ biên nhận này
được không?”

Tengo ký tên vào giấy tờ. Cái phong bì hồ sơ màu nâu để trên mặt bàn

kia trông quá thiếu cá tính, hoàn toàn mang tính chất công vụ. Mặt trước và
mặt sau đều không viết gì.

“Tôi muốn hỏi chuyện này,” Tengo nói với vị luật sư, “lúc ấy cha tôi

không hề nhắc đến tên tôi, tức là Kawana Tengo, lần nào sao? Cũng không
nhắc đến từ ‘con trai’?”

Trong lúc ngẫm nghĩ, luật sư lại lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán, sau

đó khẽ lắc đầu. “Không, ông Kawana luôn chỉ dùng từ người thừa kế theo
quy định của pháp luật. Ông ấy không dùng bất cứ cách biểu đạt nào khác.
Tôi thấy hơi lạ, nên nhớ rất kỹ.”

Tengo trầm ngâm không nói. Luật sư thấy vậy liền an ủi anh:

“Nhưng nói đến người thừa kế theo quy định của pháp luật thì chỉ có

mình anh thôi, về điểm này, ừm, bản thân ông Kawana cũng rất rõ. Chỉ có
điều, trong quá trình bàn bạc về di chúc ông ấy không nhắc đến tên anh mà
thôi. Hay anh còn lo lắng điều gì?”

“Lo lắng thì không,” Tengo nói. “Cha tôi vốn hơi khác người một chút.”
Luật sư dường như đã yên tâm, mỉm cười khe khẽ gật đầu, sau đó đặt

bản sao hộ tịch mới xuống trước mặt Tengo. “Vì ông ấy mắc phải chứng
bệnh này, nên để đề phòng sai sót trong thủ tục pháp luật, tôi đã mạo muội
kiểm tra hộ tịch. Theo như ghi chép, anh Tengo là con một của ông
Kawana. Mẹ anh qua đời năm anh một tuổi rưỡi. Sau đó, cha anh không tái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.