1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1392

nữa, anh thầm nhủ. Đối với Tengo, để đầu óc trống rỗng không phải chuyện
khó. Anh đã quá mệt mỏi, không thể trầm tư gì được nữa. Nếu có thể, anh
rất muốn ngủ một lát, nhưng có lẽ vì quá mệt, anh không ngủ được.

Gần sáu giờ, y tá Omura đến, báo với Tengo bữa tối ở căn tin đã sẵn

sàng. Tengo không thấy đói. Dù anh đã nói vậy, nhưng cô y tá cao kều ngực
to vẫn không nhượng bộ. Ăn một chút thôi cũng được, dù gì anh cũng phải
bỏ thứ gì đó vào bụng, cô nói. Gần như là mệnh lệnh. Không cần nói nhiều,
cô vốn là chuyên gia trong việc ra lệnh cho người khác giữ gìn sức khỏe.
Còn Tengo bản tính vốn không thể kháng cự những mệnh lệnh đầy lý lẽ của
người khác, đặc biệt khi đối phương là phụ nữ lớn tuổi hơn mình.

Họ xuống cầu thang đi vào căng tin ở tầng một. Chỉ có Adachi Kumi

ngồi đó, không có y tá Tamura. Tengo và Adachi Kumi, y tá Omura ngồi ăn
chung một bàn. Anh ăn chút xa lát với rau củ luộc, xúp miso với ngao và
hành hoa, sau đó uống trà Hoji nóng.

“Bao giờ thì hỏa táng?” Adachi Kumi hỏi Tengo.
“Một giờ chiều mai,” Tengo trả lời. “Sau khi kết thúc nghi lễ, chắc tôi sẽ

về Tokyo luôn. Còn công việc phải làm.”

“Ngoài anh Tengo, lúc hỏa táng còn có ai nữa không?”
“Không có người nào khác. Chắc chỉ có mình tôi thôi.”
“Ưm, vậy em có thể đến không?” Adachi Kumi hỏi.

“Đến tham dự nghi thức hỏa táng bố tôi?” Tengo ngạc nhiên hỏi.
“Đúng. Nói thực lòng, em rất quý bố anh.”
Tengo bất giác đặt đũa xuống, tròn mắt nhìn Adachi Kumi. Cô ấy đang

nói về bố mình sao?

“Chẳng hạn ở điểm nào?” Anh hỏi.
“Chính trực, không càm ràm những lời thừa thãi,” cô đáp, “rất giống ông

bố đã qua đời của em.”

“Ồ,” Tengo nói.

“Bố em là ngư dân, chưa được năm mươi tuổi đã qua đời rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.