1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 142

Tengo vắt óc suy nghĩ. “Thế tức là, em kể chuyện, còn Azami viết lại.

Phải thế không?”

“Đánh máy chữ, gõ ra.” Fukaeri nói.

Tengo cắn môi, sắp xếp lại trong óc những sự thực vừa biết được, điều

chỉnh lại cho đúng thứ tự trước sau, rồi nói: “Có nghĩa là, Azami đã gửi tập
bản thảo được in ra ấy đến tham gia giải Tác giả mới của tạp chí, và đã giấu
không cho em biết, lại thêm nhan đề Nhộng không khí vào cho tác phẩm
nữa.”

Fukaeri nghiêng đầu, không hiểu muốn nói “Đúng” hay “sai”. Nhưng cô

không phản bác. có lẽ về đại thể là đúng.

“Azami là bạn em à?”

“Sống chung.”
“Em gái em à?”
Fukaeri lắc đầu. “Là con gái của Thầy giáo.”

“Thầy giáo,” Tengo nói. “Em muốn nói Thầy giáo đó cũng sống cùng

với em à?”

Fukaeri gật đầu. Như thể muốn nói, sao đến giờ anh vẫn hỏi mấy câu đó

làm gì.

“Người anh sắp gặp, chính là ông thầy giáo ấy phải không?”

Fukaeri ngoảnh mặt lại nhìn Tengo, ánh mắt tựa như đang quan sát áng

mây trôi xa xa, hoặc cũng có thể nói là ánh mắt như thể đang nghĩ xem nên
xử lý một con chó đầu óc lơ đễnh thế nào, sau đó mới khẽ gật đầu.

“Chúng ta đi gặp Thầy giáo,” cô đáp với giọng không chút cảm xúc.
Cuộc nói chuyện đến đây tạm thời kết thúc. Tengo và Fukaeri lại ngậm

tăm không nói gì nữa, hai người ngồi cạnh nhau, chăm chú ngắm nhìn cảnh
vật bên ngoài hồi lâu. Trên mặt đất bằng phẳng và đơn điệu, những căn nhà
không có chút gì đặc sắc cứ xếp thành một hàng dài vô tận. Vô số cột ăng
ten vô tuyến vươn lên không trung như thể những cọng râu của lũ côn
trùng. Những người sống ở đó liệu có nộp phí cho đài NHK đúng quy định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.