1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1423

Tengo nghe cô nói thế, lấy làm kinh ngạc. “Như vậy được không?”
“Có gì mà không được,” Kumi nói, “còn có những tang lễ mà không

người thân nào có mặt cơ mà.”

“Nếu cô có thể làm vậy thì đã giúp được tôi một việc lớn rồi,” Tengo nói,

ít nhiều thấy áy náy, nhưng thật ra anh có cảm giác vừa trút đi được một
gánh nặng. Anh đưa hũ tro cốt cho Adachi Kumi. Chắc mình sẽ không bao
giờ trông thấy hũ di cốt này nữa, anh nghĩ. Giờ chỉ còn lại ký ức. Và ký ức
này đến một ngày cũng sẽ hóa thành tro bụi, tan vào thinh không.

“Em là người ở đây, chuyện gì cũng có thể lo liệu được. Cho nên anh cứ

về Tokyo đi. Tất nhiên bọn em đều rất quý anh, nhưng đây không phải là
nơi anh nên ở lại lâu.”

Rời khỏi thành phố mèo, Tengo nghĩ.

“Cám ơn cô đã giúp tôi rất nhiều,” anh cảm ơn thêm lần nữa.
“Ừm, anh Tengo này, em có thể chân thành khuyên anh một điều không?

Tất nhiên, em chẳng xứng để chân thành khuyên ai cái gì cả.”

“Tất nhiên là được rồi.”

“Có lẽ cha anh đúng là đã mang theo bí mật gì đó sang thế giới kia rồi.

Em thấy hình như anh hơi hoang mang vì chuyện này. Tâm trạng ấy của
anh em có thể hiểu được. Nhưng mà, anh Tengo này, tốt nhất anh đừng nên
thám thính cái hố đen sâu tối ấy làm gì. Chuyện ấy cứ giao cho lũ mèo ấy.
Anh cứ cố làm cũng chẳng đi tới đâu cả. Chi bằng hãy nghĩ đến tương lai
thì hơn.”

“Lỗ hổng cần phải bịt lại,” Tengo nói.
“Đúng thế,” Adachi Kumi đáp, “cú mèo cũng nói thế. Anh còn nhớ cú

mèo không?”

“Tất nhiên.”
Cú Mèo Là Thần Bảo Vệ Rừng Sâu, Biết Hết Mọi Thứ Trên Đời, Nó Sẽ

Truyền Thụ Trí Tuệ Của Màn Đêm Cho Chúng Ta.

“Cú mèo vẫn kêu trong khu rừng gỗ tạp ấy hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.