1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1503

“Còn một chút nữa thôi,” Aomame ghé miệng sát bên tai Tengo, nói. Để

cưỡng lại tiếng ồn ào của xe cộ và tiếng gió, nàng phải nói lớn tiếng: “Leo
lên cầu thang kia là đến mặt đường cao tốc rồi.”

Nếu cầu thang ấy không bị bịt kín, nàng nghĩ, song không nói ra thành

lời.

“Ngay từ đầu em đã định leo lên cầu thang này rồi à?” Tengo hỏi.
“Đúng. Nếu có thể tìm thấy cầu thang.”
“Nhưng em lại cố ý ăn mặc thế này. Váy bó sát, đi giày cao gót. Bộ đồ

này có vẻ như không thích hợp để leo cầu thang dốc thế này.”

Aomame lại mỉm cười. “Em cần phải mặc bộ này. Em sẽ cho anh biết lý

do sau.”

“Chân em đẹp lắm.”
“Anh thích không?”

“Rất thích”
“Cảm ơn,” Aomame nói, rồi rướn thẳng người lên trên hành lang chật

hẹp, khẽ hôn tai Tengo. Tai anh nhăn nheo như cái súp lơ, lạnh cứng như
băng.

Aomame đi trước dẫn đường, bắt đầu leo lên cầu thang dốc đứng ở cuối

hành lanh. Chân nàng lạnh cứng, các ngón tay tê bại. Aomame chú ý không
để bước hụt chân. Nàng vừa tiếp tục leo lên thang vừa gạt mái tóc bị gió
thổi bay tán loạn. Cơn gió lạnh buốt tận xương khiến nàng chảy cả nước
mắt. Để không bị gió mạnh làm mất thăng bằng, nàng bám chặt hai tay vào
tay vịn, cẩn thận nhích từng bước một, trong lòng nghĩ về Tengo đang ở
phía sau. Nàng nghĩ về đôi bàn tay to lớn, về cái tai nhăn nheo như bông
súp lơ lạnh cứng của anh. Nàng nghĩ về thứ bé nhỏ đang say ngủ trong
bụng mình. Nàng nghĩ đến khẩu súng tự động màu đen trong túi đeo chéo.
Nàng nghĩ về bảy viên đạn 9mm lắp trong băng đạn.

Dù xảy ra chuyện gì cũng phải thoát khỏi thế giới này. Vì vậy, phải tin

tưởng tự sâu thẳm trong lòng rằng cầu thang này chắc chắn sẽ dẫn lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.