1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 173

“Tổng cộng có bao nhiêu người biết sự thực này?”
“Ngoài bản thân con bé, tổng cộng có ba người,” Thầy giáo đáp. “Tôi và

con gái Azami, sau đó là cậu. Ngoài ra không còn ai.”

“Giáo viên ở trường Fukaeri không biết?”
“Không. Đó là một ngôi trường làng rất nhỏ, đến cả từ ‘chứng khó đọc’

có khi họ cũng chưa từng nghe qua bao giờ. Vả lại, nó cũng không đi học
được mấy ngày.”

“Nếu là thế, có lẽ chúng ta có thể khéo léo giữ kín được.”

Thầy giáo nhìn Tengo trong giây lát như để đánh giá.
“Eri hình như rất tin tưởng cậu.” Một lúc sau, ông nói với Tengo, “Lý do

thì tôi không rõ, nhưng có điều…”

Tengo im lặng đợi ông nói tiếp.

“Có điều tôi tin tưởng Eri. Nếu nó nói có thể phó thác tác phẩm cho cậu,

thì tôi chỉ còn cách chấp nhận. Tuy nhiên, nếu cậu thực sự định tiến hành
kế hoạch này, thì cần phải hiểu vài điều về con bé trước đã.” Thầy giáo
dường như phát hiện ra mấy vụn chỉ nhỏ, lấy móng tay búng khẽ mấy lần
lên đùi phải, “Con bé trải qua thời thơ ấu ở đâu, vì nguyên do gì mà đến
chỗ tôi. Chuyện kể ra cũng dài lắm.”

“Tôi xin lắng nghe.”
Fukaeri ngồi bên cạnh Tengo đổi lại tư thế, vẫn nắm chặt tay vào vạt áo

lên, khép lại nơi cổ.

“Được rồi,” Thầy giáo nói. “Chuyện bắt đầu từ hồi 1960. Cha Fukaeri và

tôi là bạn bè thân thiết đã nhiều năm, tôi lớn hơn ông ấy chừng mười tuổi.
Chúng tôi dạy cùng khoa ở một trường đại học, tính cách, thế giới quan đều
khác xa nhau, nhưng không hiểu sao lại rất hợp. Hai chúng tôi đều kết hôn
muộn, lấy vợ không lâu thì sinh được một con gái, vì cùng ở trong khu tập
thể giáo viên, nên hai nhà thường xuyên qua lại. Công việc cũng thuận lợi.
Lúc đó, chúng tôi đều được lăng xê như những ‘học giả xuất sắc đầy triển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.