1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 273

mặt Aomame hồi lâu.

“Một người tuyệt vời như cô? Khó tin quá đi mất.”

“Hồi đó tôi chẳng hứng thú gì với chuyện này hết.”
“Không hứng thú gì sao?”
“Tôi từng thích một người,” Aomame nói, “Hồi mười tuổi tôi có thích

một người, còn nắm tay cậu ấy nữa.”

“Mười tuổi phải lòng một cậu trai. Chỉ có vậy thôi à?”
“Chỉ vậy thôi.”
Ayumi cầm dao dĩa lên cắt con tôm thành những miếng nhỏ trong lúc

chìm sâu vào suy nghĩ. “Vậy cậu ấy giờ đang ở đâu? Làm gì?”

Aomame lắc đầu. “Tôi không biết. Chúng tôi là bạn học cùng lớp ba và

lớp bốn ở trường tiểu học thành phố Ichikawa tỉnh Chiba, lên lớp năm thì
tôi chuyển lên Tokyo, không gặp lại cậu ấy nữa, cũng không nghe được tin
tức gì. Điều duy nhất tôi biết về cậu ấy là, nếu cậu ấy vẫn còn sống thì năm
nay đã hai chín tuổi, qua mùa thu này thì có lẽ được ba mươi rồi.”

“Có nghĩa là, cô không có ý định điều tra xem giờ cậu đó ở đâu, làm gì,

phải không? Nếu muốn điều tra thì tôi nghĩ cũng không khó khăn lắm đâu.”

Aomame lại lắc đầu dứt khoát. “Tôi không muốn tự mình điều tra.”

“Lạ nhỉ. Nếu là tôi, chắc chắn sẽ dùng mọi cách để tìm được địa chỉ của

cậu ta rồi. Nếu đã thích người ta như thế, thì tìm đi, rồi đến trước mặt mà
nói rằng, cô thích người ta, thế là xong chứ gì.”

“Tôi không muốn làm như vậy.” Aomame nói, “Điều tôi mong đợi là,

một lúc nào đó sẽ tình cờ gặp lại cậu ấy ở một nơi nào đó. Như gặp nhau
trên đường, hoặc ngẫu nhiên ngồi chung một chuyến xe buýt.”

“Cuộc gặp tình cờ quyết định cả số phận.”

“Ừ, đại loại vậy,” Aomame nói, khẽ nhấp một chút rượu vang, “Tới lúc

đó, tôi sẽ dốc lòng nói với cậu ấy: cả đời này em chỉ yêu một mình anh
thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.