1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 306

“Ngươi có bạn không?”
Mặt trăng không trả lời.

“Ngươi sống như thế, thỉnh thoảng có cảm thấy mệt mỏi không?”
Mặt trăng không trả lời.
Giống như mọi lần, Tamaru đón nàng ở sảnh trước.

“Tôi ngắm trăng rồi. Tối hôm qua,” Tamaru vừa mở miệng đã nói ngay.
“Vậy à?” Aomame đáp.
“Nghe cô nói vậy, tôi cũng thấy băn khoăn. Lâu lắm rồi không ngắm

trăng, tối qua ngước lên nhìn, mặt trăng đúng là tuyệt thật. Làm người ta
thấy bình tâm hơn.”

“Cùng ngắm với người yêu à?”
“Đúng vậy,” Tamaru trả lời, sau đó đặt một ngón tay lên cánh mũi, “À,

mặt trăng có chuyện gì à?”

“Cũng không có gì,” Aomame nói, cô lựa chọn từ ngữ thích hợp, đoạn

tiếp lời, “Chỉ là gần đây không hiểu sao tôi luôn nghĩ đến mặt trăng thôi.”

“Không có lý do gì à?”
“Không có lý do gì đặc biệt,” Aomame đáp.
Tamaru lẳng lặng cúi đầu. Hình như đang suy đoán điều gì đó. Con

người này không tin vào những chuyện không có lý do, nhưng cũng không
hỏi thêm, chỉ theo lệ cũ đi trước dẫn đường, đưa Aomame vào phòng phơi
nắng. Bà chủ mặc bộ đồ thể thao dùng khi tập luyện, đang ngồi trên ghế
đọc sách, nghe khúc hợp tấu cho nhạc cụ dây Lachrimae

[35]

của John

Dowland,

[36]

đây là nhạc khúc bà rất thích, Aomame đã nghe nhiều lần,

thuộc làu cả giai điệu.

“Mời cô hôm nay, mà mãi tối qua mới liên lạc, thật xin lỗi,” bà chủ nói,

“Đáng lẽ phải hẹn cô sớm hơn, cũng vì đột nhiên giờ này tôi có thời gian
rảnh.”

“Bà không phải ngại tôi đâu ạ,” Aomame nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.