1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 329

chắc chắn sẽ bán chạy.. Tôi dám đảm bảo. Vì vậy, Tengo à, cậu cũng tranh
thủ thời gian nghĩ xem nên tiêu tiền như thế nào đi là vừa.”

Trên mục văn nghệ của số báo chiều thứ Bảy có đăng một bài về Nhộng

không khí. Sự kiện tờ tạp chí đăng tải tác phẩm bán hết sạch trong nháy
mắt đã trở thành tiêu đề bài báo. Vài nhà phê bình bày tỏ cảm tưởng trước
việc tác phẩm bán chạy đến thế, và đều là những nhận xét đầy hảo ý. Bút
lực cứng cáp, cảm tính nhạy bén và trí tưởng tượng phong phú, thật khó tin
đó lại là tác phẩm của một thiếu nữ mười bảy tuổi. Có lẽ tác phẩm này đã
gợi ra một phong cách văn học hoàn toàn mới. Một nhà phê bình viết: “Trí
tưởng tượng quá đỗi bay bổng, không phải là không có khuyết điểm trong
việc kết nối với hiện thực.” Đây là ý kiến tiêu cực duy nhất mà Tengo đọc
được. Có điều, chính người này cũng kết luận một cách nhẹ nhàng: “Thật
thú vị khi nghĩ đến việc cô gái này tới đây sẽ cho ra tác phẩm gì nữa.”
Chiều gió cho đến lúc này đúng là không tồi.

Fukaeri gọi điện thoại tới, bốn hôm trước ngày dự kiến phát hành bản in

sách. Lúc ấy là chín giờ sáng.

“Anh dậy chưa,” cô hỏi. Vẫn là một câu đều đều không trầm không

bổng, cũng không có dấu chấm hỏi.

“Dĩ nhiên là dậy rồi,” Tengo đáp.

“Chiều nay có rảnh.”
“Sau bốn giờ thì rảnh.”
“Có thể gặp.”

“Có thể gặp,” Tengo nói.
“Chỗ lần trước được không,” Fukaeri hỏi.
“Được chứ,” Tengo đáp, “Bốn giờ anh sẽ đến quán cà phê ở Shinjuku.

Còn nữa, ảnh chụp trên báo đẹp lắm. Cái tấm ở buổi họp báo ấy.”

“Em mặc cái áo len đó,” cô nói.
“Đẹp lắm,” Tengo nói.
“Vì chính hình dáng bộ ngực.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.