1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 421

“Nhưng không đâm vào?” Aomame hỏi Ayumi.
“Không.” Ayumi nói. “Mặc dù rất tệ hại nhưng bọn họ cũng không làm

tôi đau đớn đến thế, cũng chưa bao giờ đòi tôi làm.”

“Nhưng, hiện tại cô còn gặp anh trai và chú nữa không?”
“Từ hồi đi làm tôi đã ra khỏi nhà, giờ gần như tôi không gặp mặt. Có

điều, chung quy vẫn là người thân, lại là đồng nghiệp, đụng mặt nhau là
chuyện không tránh khỏi. Những lúc như thế, tôi cũng chỉ cười cho phải
phép, chẳng kiếm chuyện làm gì. Có khi đám ấy chẳng còn nhớ gì đến
những chuyện đó nữa.”

“Chẳng còn nhớ?”

“Cái đám ấy mà, chóng quên lắm,” Ayumi nói, “nhưng tôi thì không

quên được.”

“Dĩ nhiên rồi.”
“Giống những trận thảm sát trong lịch sử ấy.”

“Thảm sát?”
“Bên giết người lúc nào cũng tìm ra được những lý do chính đáng để hợp

thức hóa hành vi của mình, và có thể quên đi. Có thể ngoảnh mặt đi khỏi
thứ họ không muốn nhìn. Nhưng phía bị hại thì không bao giờ quên. Cũng
không thể ngoảnh mặt đi. Ký ức sẽ từ đời cha truyền cho đời con. Aomame
à, thế giới này chính là cuộc tranh đấu bất tận giữa một ký ức với một ký ức
khác ở phía đối nghịch.”

“Chính xác.” Aomame nói, đoạn khẽ nhíu mày. Cuộc tranh đấu bất tận

giữa một ký ức với một ký ức khác ở phía đối nghịch?

“Thực tình tôi cứ ngỡ cô cũng có những trải nghiệm tương tự với tôi

đấy.”

“Tại sao cô lại nghĩ thế?”
“Không biết giải thích thế nào, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại nghĩ như

vậy. Có lẽ chính vì từng có những trải nghiệm như vậy, nên mới sống kiểu
tình một đêm, chơi tới bến với những gã đàn ông xa lạ như thế. Vả lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.