1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 436

“Gần đây anh thường tỉnh dậy lúc nửa đêm,” Tengo trả lời.
“Không phải mình đang yêu đấy chứ.”

Tengo lắc đầu, “Không phải”.
“Công việc không thuận lợi à?”
“Trước mắt thì tiến triển thuận lợi. Ít nhất cũng có tiến triển.”

“Dầu vậy, hình như mình vẫn còn chuyện gì chưa yên tâm.”
“Cũng không hẳn. Chỉ là không ngủ được thôi. Có điều tình trạng này rất

hiếm. Anh vốn là người đặt đầu xuống gối là ngủ khò khò ngay.”

“Tengo của em đáng thương quá,” cô nói, rồi lấy lòng bàn tay không đeo

nhẫn nựng nịu tinh hoàn của Tengo, “Vậy thì, mình mơ thấy chuyện gì
không hay à?”

“Anh gần như chưa bao giờ nằm mơ,” Tengo đáp. Đây là sự thực.
“Em thì thường xuyên nằm mơ. Mà cứ mơ đi mơ lại nhiều lần cùng một

giấc mơ ấy. Thậm chí ngay cả trong mơ cũng nhận ra ‘ồ, lần trước mình đã
mơ giấc mơ này rồi’. Mình có cảm thấy kỳ lạ không?”

“Mình thường mơ thấy gì?”

“Chẳng hạn như là, phải rồi, như là giấc mơ về căn nhà nhỏ trong rừng

sâu.”

“Căn nhà nhỏ trong rừng sâu.” Tengo nói, nghĩ đến những người ở trong

rừng sâu. Người Gilyak, Người Tí Hon, và cả Fukaeri nữa. “Căn nhà nhỏ
đó như thế nào?”

“Mình muốn nghe thật à? Nghe người khác kể chuyện mơ, mình không

thấy vô vị à?”

“Sao lại vô vị. Nếu được, anh cũng muốn nghe thử,” Tengo thành thực

trả lời.

“Một mình em đi trong rừng. Không phải khu rừng sâu đầy bất trắc mà

Hansel và Gretel bị lạc đâu. Một khu rừng sáng sủa. Đó là một buổi chiều,
thời tiết ấm áp dễ chịu, em bước đi với cảm giác nhẹ nhõm. Đột nhiên phía
trước xuất hiện một căn nhà nhỏ. Có ống khói và mái che trước hiên nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.